Uyên di chuyển ngón tay thật điệu nghệ, nó uốn lượn bên trong cơ thể của Như. Họ đã quá quen thuộc với cách ân ái của nhau, nhưng điều này không làm cho họ chán. Mà chỉ làm tăng thêm kíƈɦ ŧɦíƈɦ đối phương, vì Uyên biết chỗ nào khiến Như nhạy cảm hơn, di chuyển thế nào để Như mê mệt.
Những tiếng ái muội phát ra từ Như đã làm cơ thể Uyên hiện lên những tia kíƈɦ ŧìиɦ. Nhưng cô không muốn Như phải phân tâm ra nhiều việc. Cô muốn ngay lúc này. Như cứ việc nằm đó rêи ɾỉ để tận hưởng sự cưng chiều của mình. Còn cô, để thoả cơn khát của bản thân. Cô lấy hai chân mình kẹp lấy chân của Như. Khiến nơi đó được cọ sát với chân của nàng. Ở tư thế này ít nhiều cũng thoả mãn du͙ƈ vọиɠ đang dâng trào giống như những ngọn sóng lớn trong người cô.
Nàng nằm đó cảm nhận nơi chân mình đang bị cái chỗ hư hỏng của Uyên cà vào, nó cũng thật ướt, thật kíƈɦ ŧɦíƈɦ nàng. Uyên vừa ăn nàng vừa mời gọi nàng thế kia, nàng làm sao mà chịu nổi.
Uyên sau khi chỉnh lại tư thế rồi mới bắt đầu tăng tốc độ ra vào của ngón tay kia, cô cảm nhận được nơi ấy của nàng bắt đầu rộng ra, những dòng nước cứ thế tạo ra độ trơn lên đến kịch điểm. Thời cơ đã chín mùi, Uyên liền để cho ba ngón tay cùng thâm nhập vào, xoè ra, chụm lại. Chúng nhảy múa bên trong nàng khiến nàng thở dốc, rồi co giật lên từng hồi.
- Uyên à, vợ... Sướng.
Câu nói vừa dứt, từng đợt nước bên trong liền tuôn ra ào ào. Uyên tham lam cúi xuống, ăn sạch những gì là của nàng...
Như nhắm mắt lại thoả mãn. Đêm động phòng này thật là đáng nhớ. Nàng chả thể nào phủ nhận kỹ năng trên giường của Uyên từ trước đến giờ luôn làm cho nàng đạt được sự thoả mãn cực độ. Nhưng hôm nay đặc biệt hơn một chút. Uyên chu đáo chuẩn bị từ không gian, đến mùi hương, sự ân ái cũng dành cho nàng một sự ưu tiên, chăm sóc đặc biệt.
Như kéo Uyên lên nằm cùng nàng. Uyên hôn lên chán nàng nhẹ nhàng.
- Em hiểu chị muốn đáp lễ cho em. Nhưng vừa rồi chị cũng đã mệt, cứ yên tâm ngủ một giấc đã. Lát nữa khoẻ mình tiếp tục. Em dặn Thủy ngày mai lo mọi việc rồi, chúng ta ngủ tới trưa luôn.
- Vẫn là em chu đáo.
Như ghé sát tai Uyên nói, hơi thở của nàng khiến Uyên có một chút điện chạy qua. Hơi tê tê trong người. Nhưng Uyên vẫn kìm lại. Ôm Như để đi vào trong giấc ngủ.
Như nằm ngủ được một lúc thì lại tỉnh, nàng cố gắng nhắm mắt để bản thân tiếp tục đi vào giấc ngủ nhưng cái cơn thèm khát con người kia khiến nàng cứ ngủ rồi lại tỉnh, rồi lại thϊếp đi, rồi lại tỉnh giấc. Một cơn buồn ngủ và một cơn khát tình khiến nàng phải đấu tranh tâm lý rất lâu, vừa nhìn sang cái khuôn mặt đẹp tựa thiên thần kia khiến nàng không nỡ đánh thức. Nhưng nghĩ lại vừa rồi người kia đã ăn mình đến sạch sẽ, khiến cơn thèm của nàng lại trỗi dạy. Nàng nghĩ bụng ăn vụng một chút chắc không sao.
Nàng liền trườn người xuống thấp hơn một chút. Người con gái nằm bên cạnh đang khoả thân giống mình nên nàng dễ dàng đưa miệng lại sát cặp đào tiên kia. Đôi gò nõn nà được nàng đưa tay ôm lấy thật dịu dàng. Cánh môi hồng của nàng tiến lại mỗi lúc một gần hơn. Nàng chạm nhẹ bờ môi vào chiếc nhũ hoa rồi từ từ mở khuôn miệng ra, chiếm lấy nó, khiến cho chiếc núm nhỏ mỗi lúc một cứng hơn trong miệng nàng. Lúc này, nàng hoàn toàn theo bản năng mà nghịch ngợm cái thứ đang trong khuôn miệng kia, chả còn ý thức được người kia đang ngủ. Chính vì vậy mà nàng bị bắt quả tang trống lúc ăn vụng.
- Chị đói tới vậy sao?
Uyên đưa đội mắt dịu dàng nhìn nàng trêu chọc. Nàng cũng vứt luôn cục sĩ diện sang một bên mà thẳng thắn thừa nhận.
- Ừ.