Đêm nay là đêm trung thu trăng sáng, sau khi tàn tiệc, mợ Cả và Như ung dung ngồi ngắm trăng, dưới ánh trăng tròn vành vạnh của đêm rằm hai người tựa đầu vào vai nhau. - Nhà mợ Ba đã chuyển đến chỗ út Na hết chưa?
- Rồi chị ạ. Tranh thủ ngồi một lúc rồi lát nữa sẽ có người tới báo tin ngôi nhà bị cháy rụi.
- Mợ Ba về chưa?
- Về rồi ạ. Chị ấy chỉ tranh thủ tới gặp hai bác với em Long một chút để chia tay thôi, thời gian không cho phép ở lại quá lâu.
- Ừ, chị biết. Tiệm vàng bên út Na sao rồi.
- Ở nơi đó, mới bắt đầu đương nhiên buôn bán không được nhiều. Giờ ba mẹ của chị Thanh chuyển tới đó rồi. Ông ấy sẽ gây dựng lại, bắt đầu từ việc gia công. Mẫu mã em đã tìm hiểu rồi thiết kế một vài mẫu theo thị yếu của khách hàng. Tất cả những người gia công cũ bên tiệm sẽ trở về đấy làm. Chỉ cần mẫu mã đẹp, với tay nghề tinh xảo của họ, chịu khó giới thiệu đến các tiệm vàng lớn trong kinh thành sẽ có đơn đặt hàng nhiều. Út Na, à quên, cậu chủ Vũ sẽ đi giao thiệp tìm đối tác, em đã hướng dẫn cho nó rồi, còn việc được hay không là nhờ sự cố gắng của nó. Dần dần sẽ phát triển lên thôi. Phía cậu Tư cứ nói là tiệm vàng làm ăn thua lỗ nên không trực tiếp gia công nữa mà đặt hàng bên ngoài gia công về buôn bán mới có khả năng cứu vớt lại. Đó là phòng hờ cậu hỏi đến thôi, chứ giờ cậu chả còn sức mà coi sổ sách nữa.
- Phía cậu ấy sao rồi?
- Đắm chìm trong tửu sắc, ngày đêm lo ăn chơi ca múa. Em dặn người bên đấy rồi. Nhắm đến khi nào cậu ta gần chết thì đưa về đây.
- Liệu cậu ta có phát hiện không?
- Hắn là kẻ đa nghi, khó mà si tình với ai, nên em đã cho người dùng ngải chơi hắn rồi. Vừa thuốc vừa ngải. Thần thánh cũng khó qua. Bọn trẻ chị đừng đón về, cứ để chúng bên nhà chị, chúng còn nhỏ, để chúng giữ ký ức đẹp về ba chúng vẫn tốt hơn.
- Cảm ơn vì đã nghĩ cho chúng. Truyện Cổ Đại
- Em với chị mà cần khách sáo vậy sao.
Như cười cảm kích với Uyên, em ấy không ích kỷ mà gieo rắc vào đầu bọn trẻ cái nhìn xấu về ba chúng, em ấy chấp nhận việc đánh cược. Nếu sau này chúng biết Uyên hại ba chúng, Uyên sẽ bị chúng căm hận tột cùng, còn hơn là để chúng biết ba chúng là kẻ xấu xa, tâm địa rắn rết, chúng sẽ có một vết nhơ trong cuộc đời. Uyên đóng vai kẻ xấu, thà để cậu Tư chết dần chết mòn trong bệnh tật vì cô hãm hại chứ không vạch tội cậu, như vậy sẽ liên lụy đến thanh danh, con cháu của họ Lê. Bằng chứng về tội ác của cậu Uyên có hết. Nhưng cô không muốn cậu bị trừng phạt bởi luật pháp. Mà cô muốn cậu phải chịu sự dày vò bởi nỗi đau của thể xác và tinh thần.
Uyên nhìn vào gương mặt đẹp hoàn hảo của Như, thời gian không làm phai đi vẻ đoan trang quý phái của chị. Một đêm trăng thanh gió mát, sự yên tĩnh bao trùm lên không gian của hai người. Những cơn gió thổi lên khiến con người ta thêm rạo rực, cái không khí se lạnh thổi qua không đủ để làm vơi bớt sự ấm áp trong trái tim của hai người yêu nhau, những ngón tay mềm mại đan xen vào nhau, nụ hôn mượt mà đầy uyển chuyển để chiếm lấy tiện nghi của đối phương. Hai đôi mắt trong veo, hàng mi cong vút đang đối diện nhau với ánh nhìn đây yêu thương, tia lửa tình loé sáng lên làm cho hai cơ thể nóng dần lên. Lẽ ra đêm nay phải là một đêm thật lãng mạn. Nhưng mà làm sao bây giờ? Đêm nay họ chỉ có thể dành cho nhau vậy thôi, những thèm khát ham muốn đành phải cất giấu đi, vì ở trong căn phòng của mợ Ba đang rất lạnh lẽo. Người trong đó vẫn đang ngồi chờ họ. Chả thể nán lại thêm nữa.