Đế Quân

Chương 1290: Cường cường giằng co (2)




- Ngao Thiên tiền bối!
Thần Dạ thở phào nhẹ nhõm, vội vàng đi tới trước mặt Thiên Ma tam bảo còn chưa tương dung kia, Ngao Thiên xuất hiện, Tử Huyên tự nhiên cũng không cần tiến hành thủ đoạn không tên kia rồi.
- Không có chuyện gì đi?
Ngao Thiên cười hỏi.
- Không có chuyện gì!
Thần Dạ lắc đầu, thò tay ra nắm thật chặt lấy bàn tay trắng nõn của Tử Huyên, cả giận nói:
- Ngươi sao có thể không thương tiếc chính mình như vậy?
Ở trong ấn tượng của Tử Huyên, Thần Dạ đừng nói là nổi giận đối với nàng, cho dù là lớn tiếng nói chuyện cũng không có, tức giận giống như hôm nay lại càng từ trước đến giờ chưa có qua.
Nhưng trên khuôn mặt của Tử Huyên không những không có chút ủy khuất, ngược lại cười rất vui vẻ:
- Chỉ cần ngươi không có chuyện gì, ta bất kể làm cái gì đều là đáng giá!
- Nhưng nếu như ngươi gặp chuyện không may, bảo ta phải làm như thế nào?
Thần Dạ tức giận không tan, hắn thật sự là không cách nào tưởng tượng được nếu như Tử Huyên thật rời đi, tương lai ngày sau hắn một mình vượt qua như thế nào.
- Nhưng ta chỉ muốn để cho ngươi sống sót!
Tử Huyên nghiêm túc nói:
- Chỉ cần ngươi còn sống liền là vui vẻ lớn nhất của ta, những chuyện khác ta thật không có nghĩ nhiều như vậy!
Trước kia, Tử Huyên tự mình thể hội loại tư vị thống khổ mất đi kia, nếu là có thể, nàng liền không muốn để cho Thần Dạ cũng thể hội một lần, song, nếu chỉ có thể làm như vậy mà nói, đó cũng là chỉ có thể để cho Thần Dạ đi thừa nhận.
Như vậy mặc dù rất tàn nhẫn, nhưng dù sao Thần Dạ còn sống.
- Ngươi!
Thần Dạ giận dữ, nhưng cũng biết không thay đổi được ý nghĩ của Tử Huyên.
- Tử Huyên, không có chuyện gì đi?
Con ngươi của Ngao Thiên lóe lên một cái, có vẻ thương tiếc lướt qua, lấy thực lực của lão sao không nhìn ra tình huống thân thể hiện tại của Tử Huyên.
- Không có chuyện gì!
Tử Huyên đáp nhẹ một tiếng, rồi sau đó trong mỹ mâu, hàn ý lần nữa dũng động, nhìn năm người Tà Cuồng, nàng lạnh lùng nói:
- Ngao tiền bối, năm tên này đều đem bọn họ lưu lại đi!
Ngao Thiên khẽ kinh ngạc, chợt cười khổ nói:
- Cái này, ta nhưng là không làm được!
Thần sắc của Thần Dạ cùng Tử Huyên nhất thời hơi đình trệ, lần nữa nhìn về phía năm người Tà Cuồng, vẻ ngưng trọng cực đoan thật nhanh phù hiện lên trong lòng.
Ngao Thiên hôm nay, lấy thực lực của lão nếu như không có Tà Đế điện cùng người trẻ tuổi thần bí kia, dõi mắt toàn bộ thiên hạ đều đã có thể coi là đệ nhất nhân, đối diện với năm người, mặc dfu đã ở trong cảnh giới Thiên Huyền, nhưng hẳn là có một chút chênh lệch.
Lấy một địch năm, đối với Ngao Thiên mà nói liền không có chỗ khó quá lớn, song, lão lại còn nói là không làm được.
- Là không làm được a!
Ngao Thiên khẽ thở dài một tiếng, ánh mắt nhìn hướng năm người Tà Cuồng, sau đó tầm mắt dừng lại ở trên một người trong đó, thản nhiên ói:
- Như thế nào, đều đã đến lúc này rồi, Tà Theien, ngươi cũng còn muốn ẩn nấp sao, chẳng lẽ thật muốn bị ta mạt sát!
Sắc mặt của hai người Thần Dạ lại biến đổi, nguyên lai ở trong năm người Tà Cuồng còn ẩn giấu một vị có tu vi đủ để địch được Ngao Thiên, nếu không mà nói, lấy thực lực của Ngao Thiên, lão thân là Long tộc cao thủ, nếu muốn mạt sát năm người cũng sẽ không quá khó khăn.
- Kiệt kiệt, Long tộc Ngao Thiên, những năm này tế ngộ của ngươi xem như không tệ, lại đạt đến Thiên Huyền bát trọng, ân, ngươi hôm nay ngược lại miễn cưỡng có thể trở thành một cái đối thủ của Tà Đế điện ta.
Một người đạp bộ đi ra, chỉ là ba bước, cả thiên địa phảng phất đều vây ở chung quanh hắn, Tà Cuồng lúc trước so sánh với người này quả thực là không đáng giá được nhắc tới.
Mi già của Ngao Thiên nhẹ nhàng nhíu lại, chợt giãn ra nói:
- Tà Thiên, mang mấy người bọn hắn rời đi đi, hành động hôm nay của các ngươi đã thất bại!
Nghe vậy, Tà Thiên gật đầu cười nói:
- Đúng vậy, có ngươi ở đây mà nói, mang Thần Dạ đi là rất khó, điểm này ta thừa nhận, bất quá nếu là có thể đem ngươi giết đi, có lẽ là giết không được, nhưng để cho ngươi bị thương nặng, chúng ta trở về coi như là một cái công lớn, Ngao Thiên, ngươi cảm thấy như thế nào?
Lời kia của Tà Thiên để cho Thần Dạ cùng Tử Huyên, cho tới đám người Trạc Ly không khỏi sắc mặt đại biến.
Tà Đế điện đối với Thần Dạ là tình thế bắt buộc, điểm này là không thể nghi ngờ, nếu không mà nói, năm đó liền sẽ không làm ra hành động để cho Thần Dạ nổi tiếng thiên hạ như vậy, vì vậy hôm nay ngũ đại Thiên Huyền cao thủ của Tà Đế điện nhất tề xuất động, rất hiển nhiên là không bắt được Thần Dạ thì không thể.
Nhưng lời vừa mới rồi của Tà Thiên để cho tất cả mọi người đều là sởn tóc gáy.
Ngũ đại Thiên Huyền cao thủ xuất hiện ở chỗ này, nguyên lai là vì cái gì, cũng không phải là bắt lại Thần Dạ, mà là nhằm vào Thiên Huyền cao thủ của Dạ Minh.
Dĩ nhiên, nếu như có thể mà nói, ở sau khi đánh trọng thương cho tới kích sát Ngao Thiên rồi, còn có thể có dư lực đem Thần Dạ mang về, vậy thì không thể tốt hơn được nữa.
Lấy thái độ không thể nghi ngờ, dẫn ra Thiên Huyền cao thủ của Dạ Minh, rồi sau đó... Tà Đế điện thế nhưng tính toán sâu như thế.
Song quyền của Thần Dạ không khỏi nắm chặt, Tà Thiên nếu nói như vậy rồi, vậy không quản bọn ho tính toán cái gì, hôm nay tràng nguy cơ này liền không có dễ dàng vượt qua như vậy.
Nhưng vô luận như thế nào, Ngao Thiên cũng không thể gặp chuyện không may.
Dạ Minh tam đại Thiên Huyền cao thủ, Long tộc đại trưởng lão mới vừa vặn bước vào cảnh giới Thiên Huyền không lâu, Thành Tự Tại mặc dù đã ở cảnh giới Thiên Huyền tam trọng, nhưng hiển nhiên còn không cách nào trở thành hậu thuẫn hữu lực nhất của Dạ Minh.
Một khi Ngao Thiên gặp chuyện không may, đều không cần Tà Đế điện xuất thủ, chỉ sợ Thiên, Liễu nhị tộc sẽ ở đầu tiên quang lâm Dạ Minh, đem Dạ Minh nhổ tận gốc.
Hôm nay Dạ Minh làm cho người ta kiêng kỵ chính là thực lực tuyệt đối của Ngao Thiên.
Đám người Thần Dạ có tiềm lực đáng sợ không thể lường được cũng là để cho người ta kiêng kỵ, nhưng hôm nay còn không cách nào kinh sợ quá nhiều người trên thế gian, bọn họ sở dĩ kiêng kỵ đám người Thần Dạ đơn giản là bởi vì sau lưng bọn họ còn có một vị cao thủ có thực lực tuyệt đối.
Ngao Thiên không thể xảy ra chuyện gì, nếu không mà nói chẳng những Dạ Minh sau này chắc chắn nguy cơ trùng trùng, lương tâm của Thần Dạ cũng không tốt được.
Nếu như không phải bởi vì hắn, Long tộc mặc dù cũng sẽ hiện thân thế gian, nhưng cũng sẽ không làm việc cao điệu như thế, càng thêm không thể nào sẽ cùng Thiên, Liễu nhị tộc trở thành tử địch.
Vô số năm đi qua, Long tộc thật vất vả khôi phục một chút nguyên khí, tuyệt không thể lần nữa bởi vì chính mình mà trầm luân đi xuống.
Lòng bàn tay của Tử Huyên nhẹ nhàng nắm chặt lấy tay của Thần Dạ, ngay sau đó thản nhiên cười, nàng biết suy nghĩ trong lòng của Thần Dạ, chỉ cần hắn muốn làm, bất kể là giao ra cái giá như thế nào cũng phải giúp hắn hoàn thành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.