Đế Quân

Chương 491: Tháp




Giết chết một thanh thần binh giống như là tàn phá một tiểu sinh mạng, Tử Huyên quả thật có chút không đành lòng.
- Tốt lắm, ta đám ứng ngươi không thương tổn bọn chúng.
Lời này, Thần Dạ cũng là nói có chút quá để mắt tới chính hắn rồi, tam đại Thần binh ở chỗ này cho dù Thiên Đao cùng Cổ Đế điện có khắc chế đối với chúng cũng là nhỏ đến tận cùng, nếu muốn dùng phương pháp trước đó để đối phó với bọn chúng quả thật chính là lãng phí thời gian cùng tự tìm phiền toái.
Nếu không phải như thế, ở thời điểm Thiên Đao xuất hiện, tam đại Thần binh bao gồm Lôi Kình Diệt Thế Thương ở bên trong làm sao có thể trấn định như thế, nói cho cùng gia hỏa này liền là lão hổ mang bệnh, hù dọa chút ít thỏ nhỏ hồ ly còn có thể, sói a, đều không để ý tới.
- Vậy chúng ta đi thôI!
Tử HUyên có chút nóng nảy, nàng hiện tại không yên lòng về Linh nhi rồi.
Thần Dạ kéo Tử Huyên lại, nàng ngẩn người ra, chợt tựa như hiểu được ý nghĩ của hắn, không khỏi vội vã nói:
- Ngươi muốn thu phục bọn chúng, không thể nào...
- Tổng muốn thử một lần nha, ha hả, đừng lo lắng, ở bên cạnh chờ ta, rất nhanh sẽ có kết quả.
Buông lỏng cánh tay khiến cho người ta yêu thích kia, Thần Dạ tiến lên mấy bước, linh hồn lực bàng bạc ở trong mi tâm lại một lần nữa hiện lên, chợt phô thiên cái địa đem chỗ ở của tam đại Thần binh bao phủ vào.
Thấy hành động này của Thần Dạ, Tử Huyên cũng là đỡ lo lắng một chút, nàng đã nhìn ra hắn cũng không phải là lỗ mãng muốn thu tam đại Thần binh!
Linh hồn lực tịch quyển mà đi, tràn ngập ở trong mỗi tấc hư không xung quanh tam đại Thần binh, Cổ Đế điện chăm chú hỗ trợ, tử mang vẩy ra không có chỗ nào là không nhập, đem khí tức của tam đại Thần binh phát ra hoàn toàn ngăn cách ở bên ngoài linh hồn lực.
Không làm như vậy, linh hồn lực của Thần Dạ căn bản không chịu đựng được!
Phối hợp hoàn mỹ, không cần dùng đến thời gian bao lâu, địa phương cuối cùng trong Bách Binh các cũng đã rõ ràng hiện lên dưới cảm giác của Thần Dạ, môt tia bỏ sót cũng chưa từng có.
- Ân, làm sao lại như vậy?
Thần Dạ tính sai, hắn vẫn không cảm ứng được bất kỳ tình huống gì, chỗ của tam đại Thần binh ở lại cùng với cảm ứng ở những địa phương khác đều không khác nhau chút nào.
- Thiên Đao!
Bạch quang lướt đến, đều không cần Thần Dạ phân phó, lực lượng của Thiên Đao từng tia lan tràn ra, sau khi thoáng qua liền tràn ngập các nơi.
Giờ khác này tâm thần của Thần Dạ không tự chủ được hơi khẩn trương lên, nếu như ngay cả Thiên Đao cũng không phát hiện được, như vậy Bách Binh các này không nói vĩnh viễn phải ở lại Khiếu Lôi tông, ít nhất phải ở trong một đoạn thời gian rất dài vẫn sẽ là thuộc về cái tông phái này.
Sốt ruột chờ đợi, thời gian mấy phút đồng hồ thoáng cái đã qua, mắt nhìn Thiên Đao vẫn là bộ dáng không thu hoạch được gì, thất vọng ở trong lòng Thần Dạ càng ngày càng thịnh.
Đang lúc từng điểm tính nhẫn nại của Thần Dạ dần dần bị mài mòn, rốt cuộc Thiên Đao cũng đã là thu hồi lại tất cả lực lượng của nó, hướng về phía trước người hắn mà quay về.
- Thất bại rồi sao?
Thần Dạ khẽ thở dài một tiếng, bất đắc dĩ tiếp đón Thiên Đao, lúc đang muốn cùng đem Cổ Đế điện thu lại, cảm ứng được từ bên trong Thiên Đao có một đạo ba động truyền tới thật nhanh.
- Đây là?
Thần Dạ hơi hơi sững sờ, chợt mừng rỡ, tâm thần một lần nữa cừa động, lực lượng linh hồn kia quay ở xung quanh thân lại một lần nữa lướt tới.
Lần này cũng không phải là dựa theo tâm ý của Thần Dạ mà đi tìm tòi, mà là đi theo lực lượng của Thiên Đao.
Tốc độ của hai người cực nhanh, sau một sát na liền là đi tới vị trí trung tâm của tam đại Thần binh... Nơi này Thần Dạ trước đây cũng tìm tòi qua nhưng không có bất kỳ phát hiện nào, Thiên Đao đây là?
Trong nghi hoặc, lưc lượng Thiên Đao bỗng nhiên ngưng lại thành một đạo giống như mũi nhọn hướng motojd diểm trong đó mãnh liệt đâm xuống.
Linh hồn lực theo sát phía sau không chút do dự, sau khi lực lượng của Thiên Đao đâm trúng một điểm kia, từ trong từng điểm khe hở này liền mạnh mẽ vọt xuống.
- Oanh!
Linh hồn lực kịch liệt chấn động, giống như là bị một đòn nghiêm trọng, một ngụm máu tươi từ trong miệng Thần Dạ phun ra.
- Thần Dạ!
Tử Huyên kinh hãi, nhưng ở một lá sau nàng càng thêm khiếp sợ, nguyên lai Thần Dạ giờ khắc này thật giống như đã chết đi, ngay cả hô hấp đều không có.
Trong thế giới hỗn độn giống như hư vô, sau hồi lâu linh hồn lực của Thần Dạ mới dần dần từ trong trạng thái chấn động kia khôi phục như cũ, vừa mới thanh tỉnh, tâm thần của hắn liền theo đó mà sợ ngây người.
Phiến không gian không biết tên này cũng không phải là quá lớn, nếu như bản thể của hắn ở nơi này, nhìn một cái có thể thấy được cuối, kỳ dị chính là khí tức tràn ngập ở trong phiến không gian này không chỉ cực kỳ nồng đậm, hơn nữa cũng để cho Thần Dạ cảm thấy rất bị đè nén.
Hắn thậm chí đều không nghi ngờ chút nào nếu như hồn phách không phải là trạng thái Hồn biến, vậy thì linh hồn lực của hắn tới đây chỉ sợ sẽ bị cắn nuốt sạch sẽ trong nháy mắt.
Mặc dù linh hồn lực còn có, lực lượng giống như thương khung đè xuống kia vẫn làm cho hắn cảm thấy nửa bước khó đi, trừ phạm vi năm thước là linh hồn lực có thể cảm ứng ra, lại đi ra mà nói liền giống như người mù, không cách nào cảm ứng được.
Đối mặt với tình cảnh như thế, Thần Dạ chỉ có thể lấy phương pháp nguyên thủy nhất từng bước đi tới, sau đó tìm tòi từng tấc từng tấc một.
May là diện tích của phiến không gian này cũng không phải là quá lớn, nếu không mà nói mặc dù hắn có kiên nhẫn chỉ sợ cũng không chịu đựng nổi.
Thời gian qua đi từng chút một, Thần Dạ ước chừng tìm tòi gần ba canh giờ rốt cuộc để cho hắn phát hiện ra một điểm bất đồng cùng với những cái khác.
Liền ở phía trước cách đó không xa lóe lên một đạo quang mang kỳ dị, mà sau khi Thần Dạ cảm ứng được quang mang này đột nhiên cảm thấy cỗ lực lượng trọng áp ở bên ngoài linh hồn lực kia liền là nhanh chóng biến mất không thấy gì nữa.
Nhẫn nhịn phần suy yếu cực độ kia, linh hồn lực chợt lóe lên đi tới chỗ quang mang kia, chỉ thấy ở chính giữa quang mang đang phiêu phù một tôn... Vật hình tháp lớn nhỏ ước chừng ba bàn tay!
Đó là một vật hình tháp xa hoa lộng lẫy!
Cho dù lớn nhỏ bằng ba bàn tay nhưng là cực có lực trùng kích thị tuyến, toàn thân có một cỗ cảm giác hoàn mỹ nói không ra lời.
Dĩ nhiên những thứ này cũng không trọng yếu, quan trọng nhất là khí tức bổn nguyên phát tán ra từ trong tiểu tháp này cùng Bách Binh các giống nhau như đúc, gióng như là một khuôn mẫu khắc họa ra ngoài.
Như thế liền để cho Thần Dạ khẳng định tôn tiểu tháp này chính là một điểm mấu chốt phá giải Bách Binh các.
- Rốt cuộc tìm được ngươi, thật không dễ dàng a!
Thần Dạ khẽ thở dài một tiếng, lại không chậm trễ nửa phần, ngay cả suy yếu của bản thân cũng là không để ý, linh hồn lực đem tôn tiểu tháp kia bao phủ vào, chợt tật tốc luyện hóa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.