Ngay cả đã đối địch, ngay cả tất cả tình cảm đều đã qua đi cũng không thể xóa đi được hết, cái mạng
này của Tử Huyên thủy chung là Đại trưởng lão cứu về.
Tuy nói ở chỗ của Đại trưởng lão cư ngụ, nàng không có phủ nhận đối với
Tử Huyên càng nhiều chính là lợi dụng, nhưng khi đó thân là do chính
mình, nói không thể tin được hết!
Mà nay Đại trưởng lão là thân bất do kỷ (thân không do mình khống chế),
Thần Dạ liền muốn nàng cho Tử Huyên một cái công đạo chân chân chính
chính, từ nay về sau không có nửa điểm áy náy.
Dưới nguy cơ như vậy, Thần Dạ suy nghĩ lại vẫn là chính mình... Tử Huyên không thể hình dung tâm của mình đến tột cùng là đang đập như thế nào,
bất quá nàng biết rất rõ ràng, trái tim này vĩnh vĩnh viễn viễn sẽ giao
phó cho một người, đó chính là Thần Dạ!
- Hắc hắc!
Tiếng cười quái dị đột nhiên từ trong miệng của Đại trưởng lão vang lên, Tử Huyên có thể nghĩ đến, nàng tự nhiên cũng có thể nghĩ đến.
Trong tiếng cười, Đại trưởng lão tàn nhẫn quát lên:
- Tiểu hỗn trướng, làm khó ngươi cư nhiên vì tiện nhân kia trả giá như
vậy, nhưng ngươi tính sai rồi, lão thân cho dù hồn phi phách tán, ngươi
cũng đừng mơ tưởng đạt được ý niệm trong lòng của ngươi.
Nghe vây bên cạnh khóe miệng của Thần Dạ ngược lại hiện ra độ cong hân
hoan, Đại trưởng lão là không có chính miệng nói ra ý tứ mà hắn muốn,
nhưng nói như vậy đồng dạng cũng là chứng minh hết thảy.
Có lẽ hiệu quả không lý tưởng, nhưng cũng là đủ rồi.
- Đã như vậy, Đại trưởng lão, ngài an tâm lên đường đi!
- Hắc, lão thân cho dù chết cũng sẽ kéo các ngươi đi cùng.
Lời nói vừa dứt, thân thể vặn vẹo kia đột nhiên giống như giương cung bắn tên, cả người dữ dội lướt ra như điện.
- Tông chủ, lão thân tình nguyện chết cũng không muốn để cho Khiếu Lôi tông lưu lại bất kỳ tai họa nào!
- Tử Huyên, lão gia hỏa này giao cho ta!
Nhìn thân ảnh từ xa nhanh chóng mà tới, con ngươi của Thần Dạ hơi run
lên, liều mạng hồn phi phách tán cũng muốn đem ba người chính mình lưu
lại, có thể nghĩ được tâm của lão gia hỏa này là ác độc bực nào.
Mặc dù là như thế, Thần Dạ cũng không nguyện Tử Huyên lại có nửa điểm dây dưa.
Nhìn chiến đấu kia sau nháy mắt liền xuất hiện, Chu uyên Nhung chợt hít
ra một hơi, lần này Khiếu Lôi tông coi như là tổn thất đủ thảm trọng
rồi, mà những thứ này toàn bộ đều là bởi vì ba người trước mặt.
Nếu Đại trưởng lão đều có tâm muốn vĩnh viễn lưu lại bọn họ, như vậy liền không thể để cho bọn họ sống khá giả.
Một cỗ khí thế cường đại hùng hậu đột nhiên quanh quẩn cùng phía trong
bầu trời, nhất thời phương hư không này trở nên hết sức mơ hồ, ở dưới sự bao phủ của khí thế kia, hàng nghìn hàng vạn sinh linh ở bên trong đều
là đang run rẩy.
- Cảnh giới Địa Huyền bát trọng!
Thần sắc của Tử Huyên ngưng trọng, dần dần đem Linh nhi để xuống, mà
Linh nhi vô cùng ngoan ngoãn nhanh chóng hướng nơi xa chạy đi.
Đối với hành động của Linh nhi, Chu Uyên Nhung thật cũng không có ngăn
cản, ở dưới sự bao phủ của khí thế chính mình, tuổi tác nho nhỏ mặc dù
là cảnh giới Sơ Huyền thì có thể chạy đi nơi nào?
- Tử Huyên, ngươi chính là đệ tử xuất sắc nhất của Khiếu Lôi tông, lấy
thủ đoạn của ngươi, ngày sau nhất định có thể dẫn dắt Khiếu Lôi tông đi
lên độ cao càng thêm huy hoàng, mà ngươi cũng trở thành nhân vật vạn
chúng chú mục, vô số năm sau, tên của ngươi như cũ sẽ là đối tượng mà vô số người đến sau của Khiếu Lôi tông nhìn lên cùng sùng bái, đáng
tiếc...
- Không có gì tốt mà đáng tiếc cả!
Tử Huyên lạnh lùng nói:
- Cho tới bây giờ Khiếu Lôi tông cũng chưa từng đem ta thành một người
tự do để đối đãi, lúc cần thì thổi phồng, lúc không cần thì vứt đi, tông phái như vậy ta rất may mắn ở nhiều năm trước liền nhận thức được rõ
ràng, ta hiện tại chỉ là hối hận vô tận.
Nàng hối hận tại sao cố ý muốn tới Khiếu Lôi tông, tất cả tình cảm chấm
dứt không thể đặt xuống tự thân cường đại sao? Mà nay đừng nói là chính
mình, còn làm liên lụy tới Thần Dạ cùng Linh nhi.
- Hối hận? Như vậy bổn tọa để cho ngươi biết, ngươi hối hận nhất là phản bội Khiếu Lôi tông!
Khí thế bao phủ ở trong bầu trời, ở một lời cuối cùng của Chu Uyên Nhung ầm ầm dữ dội tuôn ra, nhất thời cả phương thiên địa phảng phất bị rung
chuyển, thật giống như ngày tận thế đã tới.
So sánh với cường đại của Chu Uyên Nhung, ở bên trong một chiến trường khác, Đại trưởng lão lộ ra vẻ càng thêm điên cuồng.
- Tiểu hỗn trướng, đánh ra tất cả lá bài tẩy của ngươi đi, nếu không hôm nay ngươi sẽ chết vô thảm, cho dù lá bài tẩy của ngươi ra hết, lão thân cũng sẽ cho ngươi hôi phi yên diệt!
Ý thức không gian bị xâm nhập, Đại trưởng lão sống không bằng chết, từng đợt đau đớn từ trong linh hồn truyền đến để cho nàng khó có thể thừa
nhận, nhưng chính là như vậy nàng mới lộ ra vẻ càng thêm kinh khủng, mặc dù một thân tu vi không cách nào phát huy tới trạng thái đỉnh phong vẫn không phải là Thần Dạ đủ khả năng chính diện chống đỡ, huống chi hắn
còn có thương tích trong người.
Quỷ thi ở dưới hai loại ngân hắc quang mang bao phủ giống như là một quả đạn pháo bắn về phía Đại trưởng lão.
Cùng lúc đó trên không trung cũng là có thêm một cái bàn tay khổng lồ
trong suốt như ngọc mang theo thiên địa chi uy hung hăng trọng áp xuống.
Đối mặt với những chiêu số này của Thần Dạ, Đại trưởng lão lạnh lùng
cười, chợt liền là vươn tay ra hướng về phía trước cách không một trảo.
Nương theo một trảo của Đại trưởng lão, không gian quanh thân của Quỷ
thi phảng phất bị ngưng đọng lại, trực tiếp tạo thành một cái lao tù do
thiên địa linh khí ngưng đọng lại, đem thân thể của Quỷ thi toàn bộ trói buộc lại, cho dù nó có đập phá như thế nào thủy chung là không cách nào đột phá.
Không chỉ như thế, có thể rõ ràng nhìn thấy quang mang bên ngoài thân
thể Quỷ thi đang từ từ ảm đạm xuống, ngay cả khí tức của Quỷ thi tựa hồ
cũng đang suy yếu.
Thần Dạ không khỏi ngẩn người, tình hình như vậy hắn chưa từng thấy qua, trước kia bất kể Quỷ thi nhận bao nhiêu công kích, nhiều nhất chỉ là
không có chút lực chiến đấu nào, nhưng tình huống mà khí tức suy yếu
xuống như vậy chưa từng phát sinh qua.
Cao thủ Địa Huyền quả thực là cường đại, trạng thái như vậy vẫn còn có năng lực diệt sát Quỷ thi.
Một tay phong tỏa Quỷ thi, lúc này Đại trưởng lão mới ngẩng đầu lên, rồi sau đó nhẹ nhàng đánh ra một quyền!
- Bồng!
Trong tiếng trầm muộn, một cỗ rung động năng lượng vô hình thật nhanh từ trên không trung tạo thành phong bạo, rồi sau đó lại là từ từ tiêu tán
rất nhanh, hết thảy nhanh đến giống như là cái gì cũng chưa từng xảy ra.
Đây chính là thực lực của cao thủ Địa Huyền, hơn nữa còn không phải là thực lực chân chính!
Ánh mắt của Thần Dạ ngưng tụ, thân thể lùi về phía sau nhanh như tia
chớp, lấy tu vi hiện tại của hắn căn bản không thể nào là đối thủ của
Đại trưởng lão, chỉ sợ nửa phần cơ hội cũng là không có.
Cho nên Thần Dạ còn đang đợi!