Đế Tôn

Chương 1587: Hồ Thiên tam thánh (1)




Nhiều Thần Tôn Thần Quân ngẩn ngơ, nhịn không được cất tiếng cười to, cười đến nước mắt giàn giụa, mặc dù hai cung cung chủ là mẫu nghi thiên hạ cũng cười uốn cong thắt lưng.
- Dế nhũi, ở đâu đi ra ba dế nhũi này?
- Ta cười muốn chết!
- Đông Cực Yêu Hồ, nguyên lai ngươi cũng là xuất thân dế nhũi sao?
Bình tĩnh mà xem xét, bộ dạng của Bình Thiên Yêu Tôn, Phúc Thiên Yêu Tôn cùng Thắng Thiên Yêu Tôn, xác thực không thế nào đẹp, người khác mặc dù là yêu ma đắc đạo, sau khi biết hóa thành hình người, đem dung mạo của mình tu chỉnh đến hoặc là anh tuấn, hoặc là thần võ, hoặc là ra vẻ đạo mạo, hoặc là nhanh nhẹn như tiên, hoặc là hại nước hại dân.
Bất quá tam đầu lão yêu quái này lại lôi thôi lếch thếch, Thắng Thiên Yêu Tôn như một con cua hình người, tráng kiện thấp bé, như quái nhân sinh trưởng hình cua, dài ra hai mảnh chân, sáu tay một tay so một tay tráng kiện, bụng hắn chính là một cái bàn lớn, tay chân co lên liền có thể lăn hai vòng.
Bình Thiên Yêu Tôn là đầu có sừng, lỗ mũi như trâu, cả người mọc đầy lông trắng, cơ thể so với Thắng Thiên Yêu Tôn còn muốn hùng tráng, một thân viên thịt.
Mà Phúc Thiên Yêu Tôn thì càng quỷ dị, tuy rằng tướng mạo như người bình thường, như là tú sĩ, thế nhưng cả người đều mềm nhũn, phảng phất tùy thời có thể xụi lơ trên mặt đất.
Hơn nữa càng làm cho người ta ôm bụng cười chính là, tam đầu lão yêu quái này khẩu khí lớn đến hù chết người, từng cái một tự xưng Đại Đế, ngạo thị quần hùng, thế nhưng trong tay con cua cầm lấy pháp bảo, rõ ràng là một cái nắp nồi, trên đầu xà yêu rõ ràng là một cái chảo, mà đầu trâu kia thì càng thêm thái quá, trong tay cầm một cái trống bỏi.
Ba lão yêu quái này đều nghiêm trang, nghiễm nhiên đem mình trở thành Đại Đế sự thật, thực sự không thể không chọc người cười.
Giang Tuyết lại vẫn lạnh nhạt như cũ, mỉm cười ứng đối đám người Trường Nhạc cung chủ Vị Ương cung chủ trêu đùa, mặc dù Thập Nhị Thiên La Đại Trận môn hộ bị phá, mặc dù đám người Giang Nam "đột tử" ở trong môn hộ, mặc dù chín đại phân thân của nàng bị đánh toái, cũng không thể làm nàng kinh hoảng chút nào.
- Ai nói đệ đệ ta chết?
Nàng hướng ba lão yêu quái cười nói:
- Ta từng trải qua một hồi sinh ly tử biệt, bản thân may mắn còn sống, ta xem tính mạng của hắn còn hơn bản thân chứng Đế, làm sao sẽ khiến hắn chịu chết?
Thắng Thiên, Phúc Thiên cùng Bình Thiên Yêu Tôn buồn bực, không giải thích được ý nghĩa, bọn họ tận mắt nhìn thấy hóa thân của Giang Nam tan vỡ tan rã, đây rõ ràng là dấu hiệu thân tử đạo tiêu.
Cái gọi là thân tử đạo tiêu, ý tứ là chỉ người vừa tử vong, Đại Đạo bản thân sẽ gặp sụp đổ, tan rã không còn.
Giang Nam bỏ mình, tự nhiên sẽ gặp Đại Đạo tan rã, vô luận là thân ngoại hóa thân hay Tiên huyết hóa thân của hắn, hết thảy sẽ tan rã không còn một mảnh.
Mà Giang Tuyết hiện tại lại nói Giang Nam không có chết, không thể không khiến bọn họ buồn bực.
- Đại tỷ nhất định là đau lòng vì Ngũ đệ chết, có chút không bình thường a.
Ba Yêu Tôn liếc nhau, trong lòng không hẹn mà cùng sinh ra ý nghĩ như vậy.
- Đông Cực Thần Quân, hiện tại mấy dế nhũi các ngươi cuối cùng cũng đoàn tụ, cũng có thể tống các ngươi lên đường rồi.
Hoang Tổ cười ha ha, thân hình nổi giữa không trung, thân thể vĩ ngạn vô bờ, bỗng nhiên về phía trước đánh tới, hét lớn một tiếng, thanh âm rung trời:
- Giết!
- Giết!
Hơn hai ngàn Thần Tôn Thần Quân nhộn nhịp phù không quát lớn, từ bốn phương tám hướng vọt tới, giết hướng đỉnh Thần Sơn, thần quang ánh sáng ngọc, lóng lánh động nhân, bên trong hoa sen, vô số Thần Tôn Thần Quân Đại Đạo đạo tắc tràn ngập ra quang thải sáng lạn, từng đạo Đại Đạo mộng ảo mê người, đem phiến Thiên Địa này, chèn ép giống như tiên cảnh!
Rất nhiều Đại Đạo của chư thiên vạn giới vọt tới, hiện lên đủ loại tia sáng kỳ dị, vô số loại Đại Đạo đạo âm vang lên, loại tràng diện này chỉ có thể dùng xa hoa để hình dung.
Mà bên trong từng cổ thần quang ba động kinh khủng sáng lạn kia, Giang Tuyết như trước bất động thanh sắc, hướng ba lão yêu quái cười nói:
- Hiện tại, các ngươi cũng đi 'chết' một hồi đi.
Tam đầu lão yêu quái sắc mặt kịch biến, Phúc Thiên Yêu Tôn kêu lên:
- Đại tỷ, vì sao kêu chúng ta đi chết một hồi?
Bình Thiên Yêu Tôn cả giận nói:
- Đúng! Ngươi trộm pháp bảo của chúng ta giấu ở Quân Thiên đại điện, làm hại chúng ta mấy năm nay trăm phương nghìn kế muốn đem pháp bảo lấy ra, cho đến hôm nay mới đi ra khỏi Hồ Thiên thế giới. Chúng ta nghe đến ngươi gặp nạn liền đến đây tương trợ, ngươi ngược lại muốn chúng ta đi chết, đây là cái gì đạo lý?
Thắng Thiên Yêu Tôn thở dài nói:
- Thôi, thôi, hai vị hiền đệ đừng vội cùng đại tỷ tranh cãi ầm ĩ, dù sao khi còn nhỏ nếu không có nàng chiếu cố chúng ta, chỉ sợ chúng ta lúc đã sớm hóa thành một đống xương khô.
Bình Thiên Yêu Tôn cùng Phúc Thiên Yêu Tôn lặng lẽ, không khỏi nhớ tới thời điểm bản thân tuổi nhỏ.
Khi đó Bình Thiên Yêu Tôn còn là một đầu Tiểu Bạch ngưu tỉnh tỉnh mê mê, không biết tu luyện, chỉ biết ăn cỏ phơi nắng, mà khi đó Phúc Thiên Yêu Tôn là một đại mãng, cũng là thường thường không có gì lạ, mà Thắng Thiên Yêu Tôn là một con cua, đã tu luyện ra Yêu khí, thường xuyên chạy đến khi dễ bọn họ.
Khi đó Giang Tuyết còn là một đầu Tiểu Bạch hồ, cũng không có việc gì chạy đến chỗ Hồ Thiên lão tổ nghe giảng, sau khi học một thân bản lĩnh cũng là sung sướng không lo, một ngày thấy con cua khi dễ bạch ngưu cùng đại mãng, liền đem lão cua ra sức đánh một chầu.
Từ lúc đó, lão cua đối với nàng dễ bảo, cả ngày đi theo phía sau cái mông của Giang Tuyết, huy vũ hai kìm lớn, nghiễm nhiên một bộ bảo tiêu.
Mà Giang Tuyết thì vì hắn giảng đạo truyền pháp, sau đó bạch ngưu cùng đại mãng cũng chạy tới nghe giảng, dần dần thông linh trí, trong một ngày bừng tỉnh đại ngộ, hiểu được tu luyện như thế nào.
Bốn đầu tiểu yêu quái kết làm tỷ đệ, cùng nhau chạy tới chỗ Hồ Thiên lão tổ nghe giảng, sau đó mới có Thắng Thiên Yêu Tôn Bình Thiên Yêu Tôn cùng Phúc Thiên Yêu Tôn về sau.
- Thôi, thôi, nàng tuyệt tình chúng ta không thể bất nghĩa!
Bình Thiên Yêu Tôn lôi ngực to kêu, thả người nhảy ra, hóa thành một đầu ngưu yêu to lớn không gì so sánh được, cầm trong tay trống bỏi, kêu lên:
- Ta đây cả đời này là đại tỷ ban tặng, hôm nay liền trả cho nàng!
- Trả cho nàng!
Bình Thiên Yêu Tôn kêu to, hóa thành một đầu đại mãng, chiếm giữ ở giữa không trung, đỉnh đầu hắc oa.
Thắng Thiên Yêu Tôn cũng hiện ra nguyên hình, rõ ràng là một con cua hùng tráng không gì sánh được, một cái móng vuốt nắm nắp nồi, mà ở dưới chân tam đầu lão yêu quái, là tiểu yêu quái cao thấp có thể so với tinh cầu, có tất cả mấy trăm đầu, đều là hậu thế của ba Yêu Tôn.
- Giết!
Mấy trăm yêu quái kêu to, nhằm về phía đám người Hoang Tổ đánh tới, Bình Thiên Yêu Tôn tế trống lắc, tiếng trống rung trời, uy năng Đế bảo thỏa thích nỡ rộ, che giấu Đại Đạo đạo âm của vạn giới chư thiên, oanh kích đến rất nhiều thần thông tan vỡ tan rã, rất nhiều Thần Tôn bị đòn nghiêm trọng, khí huyết sôi trào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.