Đế Tôn

Chương 1718: Nhất niệm thiện nhất niệm ác (1)




Bá Tôn Yêu Đế khó khăn di chuyển cước bộ, sau một khắc da tay của hắn rữa nát, da thịt hóa đi, Đế bào bao phủ một cái Khô Lâu, xương trắng um tùm, hai tròng mắt trong Khô Lâu nhảy động thần tính Yêu Đế, giống như hỏa diễm thiêu đốt.
Nhé...
Một tiếng vang nhỏ truyền đến, Yêu Đế thần tính dập tắt, Đế bào bao phủ một đống xương khô té ở dưới chân Vãng Sinh Thần Đế.
Vãng Sinh Thần Đế trong lòng sợ hãi, một Yêu Đế trạng thái đỉnh cứ như vậy chết ở trước mặt của mình, để cho hắn cũng không khỏi cảm giác được sợ hãi.
Hắn vội vàng giơ tay lên hướng Nhâm Tiên Thiên ở tiền phương chộp tới, còn chưa va chạm vào Nhâm Tiên Thiên, đột nhiên chỉ thấy thiếu niên phía trước đột nhiên ngã xuống, đạo bào đang đắp một đống xương khô, cũng chết ở chỗ này.
- Không đúng, đây là một phân thân! Nhâm Tiên Thiên dùng một phân thân lừa gạt ta, chân thân hắn hẳn là không ở chỗ này... Tay của ta, tay của ta!
Vãng Sinh Thần Đế ngơ ngác nhìn bàn tay của mình, chỉ thấy tay của hắn cũng là khô gầy như củi, da thịt bắt đầu rữa nát, mất đi thần linh sáng bóng.
- Tốc độ chảy thời gian nơi này, so sánh với ngoại giới nhanh quá nhiều lần, trong lúc vô tình liền mang đi thọ nguyên của ta... Không, không phải là mang đi thọ nguyên của ta, mà là để cho tín ngưỡng lực của ta hủ bại!
Trong mi tâm Tử Phủ của hắn có hơn một ngàn Thần Chủ Thần Tôn Yêu Tôn Yêu Quân, giờ phút này hết thảy bị chết không còn một mống, hóa thành từng đống xương trắng.
Vãng Sinh Thần Đế kêu to, xoay người hướng phía sau chạy như điên, tín ngưỡng kim thân của hắn cũng đang không ngừng già yếu, bất quá may mắn chính là hắn không có đi vào sông dài Hồng Mông quá sâu, còn có cơ hội chạy trốn.
Hơn nữa, tín ngưỡng kim thân của hắn so sánh với thân thể những Thần Đế khác càng thêm kỳ diệu, tín ngưỡng kim thân của hắn chính là tín ngưỡng ngưng tụ, người tín ngưỡng tử vong, kim thân của hắn mới bắt đầu hỏng mất. Cái này cho hắn thời gian chạy trốn.
Rốt cục, ở trước lúc kim thân của hắn hoàn toàn hỏng mất liền lao ra Hồng Mông sông dài, vội vàng nhìn về phía bản thân, chỉ thấy kim thân của hắn đã hủ bại, cơ hồ táng thân ở trong Hồng Mông sông dài, không chỉ có kim thân của hắn có vấn đề, thậm chí ngay cả Vãng Sinh Kim Chung của hắn cũng uy năng tổn hao nhiều, cơ hồ bị thời gian hủ hóa!
Vãng Sinh Thần Đế nghĩ đến mới vừa rồi hung hiểm, không khỏi rùng mình một cái.
Tín ngưỡng kim thân của hắn, dựa vào là tín ngưỡng lực cuồn cuộn không dứt, có tin dân tín đồ, mới có thể ngăn cản được thời gian ăn mòn, vĩnh sinh bất diệt. Nhưng ở trong Hồng Mông sông dài kia, tin dân trong Tử Phủ hắn trong khoảnh khắc liền chết tẫn tuyệt, căn bản vô lực một lần nữa ngưng tụ tín ngưỡng kim thân!
Tín ngưỡng kim thân bị phá, thần tính của hắn căn bản không cách nào chống cự uy lực thời gian, nhất định sẽ chết ở nơi đây.
- Nếu tiếp tục ở trong Hồng Mông sông dài kia, ta ngưng tụ kim thân tín ngưỡng nhất định sẽ bị năm tháng ăn mòn đến không còn một mống! Cũng may trong chư thiên vạn giới còn có tin dân tín đồ của ta, kim thân rất nhanh liền có thể khôi phục, bất quá ta thu những Yêu Tôn Yêu Quân đó chết sạch, muốn khôi phục đến Thần Đế cảnh giới, không biết muốn tới năm nào tháng nào...
Vãng Sinh Thần Đế thật dài thở phào một cái, quay đầu lại nhìn thầm nghĩ:
- Huyền Thiên Giáo Chủ kia, hôm nay đã ở trong Hồng Mông sông dài, ngay cả bọn người Bá Tôn cùng Đạo Vương, Nhất Minh Yêu tiên cũng không cách nào vượt qua đạo sông dài này, nhận được Bất Không điện truyền thừa, hắn tự nhiên cũng không thành, lấy tu vi của tiểu tử này, chỉ sợ hiện tại đã hủ bại thành cặn bã a?
Bá Tôn Yêu Đế là cường đại cỡ nào, Yêu giới Thần Đế bực này, cũng vô lực đối kháng năm tháng trong Hồng Mông sông dài, đợi Bá Tôn có điều phát hiện, cũng đã vô lực hồi thiên!
Không chỉ có như thế, cường đại như Đạo Vương, như Nhất Minh Yêu tiên, cũng đã từng tới nơi đây, lúc Nhất Minh Yêu tiên tới chỗ nầy còn không phải là Tiên Nhân, hắn cũng đối kháng không được thời gian trong Hồng Mông sông dài ăn mòn, cho nên mới phải lưu lại hai chữ "Mau lui", cảnh cáo hậu nhân.
- Hiện tại, tam thánh điện chỉ còn lại có Đế điện cùng Tôn điện, mà ở trong này chỉ còn lại có trẫm cùng tiểu quỷ Nhâm Tiên Thiên kia, nếu có thể bắt giữ Nhâm Tiên Thiên, biến thành tin dân của trẫm, trẫm liền có thể thống trị nhiều thế giới của Yêu giới!
Vãng Sinh Thần Đế ánh mắt chớp động, cất bước hướng Tôn điện đi tới.
Giờ phút này, trong Hồng Mông sông dài, Giang Nam áo quần phiêu đãng, chân đạp Hồng Mông sông dài hướng chỗ sâu Bất Không điện đi tới, ở trong tấm Hồng Mông sông dài này, tốc độ chảy thời gian tăng lên mấy ức lần, càng đến chỗ sâu, thời gian càng trút xuống giống như nước chảy, nhưng tùy ý thời gian trôi qua, Hồng Mông sông dài cọ rửa, cũng không có thể mang đi nửa phần thọ nguyên của hắn.
Hắn như cũ trẻ tuổi như trước, bất tử bất diệt!
Từ ý nào đó mà nói, hắn đã là Tiên Thiên Thần Ma hoặc là Tiên Nhân, thời gian không thể gia thân, độc lập ở ngoài thời gian.
Nhưng đây cũng không phải là trường sanh bất diệt chân chính, nếu thế giới hỏng mất, vũ trụ sụp xuống, vạn đạo không còn, hắn cũng sẽ táng thân ở trong vũ trụ đại hủy diệt, vô lực tránh thoát.
Bởi vì, trường hạo kiếp này hủy diệt hết thảy, bộc phát ra uy năng quá mạnh mẽ quá mãnh liệt, ngay cả tiên nhân cũng diệt sạch, vô lực đối kháng, huống chi là hắn?
Nhưng trong Bất Không điện, lại có pháp môn bất diệt, vũ trụ hủ mà ta bất hủ, vũ trụ diệt mà ta bất diệt, nhắm thẳng vào Trường Sinh!
Hắn đi ở trong Hồng Mông sông dài, trong lúc vô tình hàng tỉ năm tháng từ bên cạnh hắn chảy qua, không biết qua bao lâu, hắn rốt cục đi tới cuối Hồng Mông sông dài, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một tồn tại vô cùng vĩ ngạn ngồi ở trong Hỗn Độn, có Hỗn Độn đại nhật Hỗn Độn Minh Nguyệt ở bên cạnh hắn dâng lên rơi xuống, tuần hoàn liên tục.
Ở bên cạnh hắn, năm tháng như sông, cọ rửa không ngừng, nhưng không cách nào ở trên người hắn lưu lại bất cứ dấu vết gì.
Hơi thở của hắn so sánh với vũ trụ còn muốn Cổ lão, cường đại có thể làm vũ trụ sụp xuống, thế giới hỏng mất!
Hai tay của hắn nắm một đạo ấn pháp, phảng phất một cái vũ trụ giấu ở trong lòng bàn tay, uy năng hàm mà không phóng, tự hồ chỉ cần hai tay của hắn buông ra, uy lực ấn pháp kia là có thể từ trong Hỗn Độn mở ra một cái vũ trụ càn khôn!
Bất quá, hắn đã chết.
Giang Nam giật mình, ngơ ngác nhìn tồn tại mai táng ở trong Hồng Mông Hỗn Độn này, tồn tại xưng vạn đạo đều không mình ta Bất Không này, hắn đã chết.
Hắn đã chết, nhưng khí tức của hắn quá mạnh mẽ, cường đại vượt xa bất kỳ cường giả nào mà Giang Nam đã thấy, cho dù là Tiên Nhân có sức mạnh to lớn khai thiên tích địa, so với hắn cũng thua kém xa rồi!
Thậm chí, Giang Nam cảm giác được, nếu như bản thân tiếp tục đi ra phía trước, chỉ sợ sẽ bị dư uy của tồn tại này sau khi chết chấn toái!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.