Edit: Ốc sên lười biếng
- ------------------------------------------------------
Sau khi theo format chương trường đồng thành hô: "Tại sao tôi lại đẹp như vậy?", ngay cả Mai Như Ngọc luôn tự tin vào sắc đẹp của mình đều cảm thấy hơi nổ, tự luyến không nổi.
Cũng may bọn họ chỉ mặc đồng phục công trường lao động, vẫn chưa bị bụi bặm che khuất dung nhan anh tuấn cho nên những lời này thốt ra khỏi miệng vẫn còn coi như là chấp nhận được.
Nhưng hình ảnh tiếp theo thật sự là quá đẹp....
Mai Như Ngọc và những người khác bắt đầu di chuyển đến địa điểm để làm việc.
Công việc hôm nay được tổ chương trình sắp xếp rõ ràng. Trên công trường tuy có rất nhiều loại công việc, nhưng chỉ có hai nhiệm vụ cơ bản có thể bắt tay vào làm trực tiếp là trộn xi măng theo tỷ lệ và vận chuyển xi măng và gạch.
Thực tế bọn họ cũng có thể trát vữa, xây tường nhưng xây tường cần nhiều kỹ thuật cũng như độ chính xác cao. Trộn xi măng thì đã có công cụ chuyên nghiệp thực hiện, nhưng không thể lúc nào cũng chỉ dọn gạch khi đến công trường. Nói cho cùng thì bọn họ đến để thể nghiệm công việc mới chứ không phải thực sự làm việc luôn tại đây. Cho nên họ chỉ có thể trộn xi măng và dọn gạch mà thôi.
Đầu tiên là trộn xi măng.
Các công nhân trên công trường đã chuẩn bị sẵn các vật liệu và nói tỷ lệ cần thiết để trộn xi măng. Quan trọng nhất chính là xi măng.
Để tăng độ khó, nhóm thực hiện chương trình yêu cầu nhóm Mai Như Ngọc tự vận chuyển xi măng. Cho nên sáu người bọn họ phải đi vận chuyển xi măng trước.
Xi măng đang được đổ đống thành cả một ngọn núi nỏ ở phía đông của khu đất.
Tần Lãng ngước nhìn "ngọn núi" xi măng trước mặt, hỏi một câu hết sức ngớ ngẩn: "Uầy! Nhiều xi măng như vậy để làm gì? Xúc hết lên xe luôn hả?"
Mai Như Ngọc nhìn hắn không khác gì một thằng ngốc, Tần Lãng đối với ánh mắt này rất mẫn cảm, đang muốn nhảy dựng lên, lại thấy Tư Không Tịch đã tìm được hai cái xẻng, đưa một cái cho Mai Như Ngọc.
Sau đó Mã Kiêu, Âu Dương Tấn và Lãnh Túc cũng nhanh chóng tìm thấy một cái xẻng và cầm nó trên tay.
Tần Lãng bĩu môi, bắt đầu chuyển qua cà khịa Tư Không Tịch: "Tịch ca, anh thiên vị quá vậy?! Vì sao chỉ lấy xẻng cho Mai Như Ngọc? Tôi cũng là mỹ nam đấy!"
Tư Không Tịch không quá so đo với "thú cưng", nhưng câu nói vẫn một nhát xuyên thẳng vào tim: "Tôi nhìn mặt, trong mắt tôi em ấy là đẹp nhất. Cho nên cậu chỉ có thể chấp nhận thôi."
Mã Kiêu và Âu Dương Tấn phá lên cười.
Tần Lãng cảm thấy Tư Không Tịch vì muốn "trèo lên giường" Mai Như Ngọc mà không từ mọi thủ đoạn, hắn mới không thèm so đo với cái tên kiếm cớ gây sự này. Thậm chí hắn còn nhìn Tư Không Tịch với ánh mắt thương hại.
"Ha ha ha. Thôi bỏ đi, anh có khen cậu ta lên tận trời cũng ích lợi gì." Cứ khen đi, cứ nịnh nọ đi, cuối cùng cũng hai bàn tay trắng mà thôi! Chưa nói đến cái người anh ta muốn khen lại là tên tự luyến điên cuồng Mai Như Ngọc nữa chứ! Hứ!
Tư Không Tịch: "......" Ánh mắt với lời nói này tự dưng khiến hắn muốn ký đầu con chóa này mấy phát. Có khác gì cái meme *Mắt husky khiêu khích.jgp* không?!
Lúc này Mai Như Ngọc cũng chẳng hơi đâu để ý đến cuộc cãi lộn của Tư Không Tịch và Tần Lãng, nghiêm túc xoa tay vào nhau, sau đó cắm xẻng vào đống xi măng. Sau đó, cậu dựa theo ký ức mà cậu nhớ được mà các chú các bác trong công trường nhà mình từng làm, cắm nghiêng xẻng vào đống xi măng rồi nhấc lên.Gi ờ chỉ chờ một đống xi măn g này ngoan ngoan nằm vào xe đẩy mà thôi.
Quặng mỏ thái tử - Mai Như Ngọc cảm thấy mình đã coi người khác làm từ bé đến lớn rất nhiều lần rồi nên nhất định sẽ làm tốt hơn những người còn lại.
Sau đó.....
Xi măng biến thành một cơn mưa xi măng rơi khắp nơi, vô cùng chuẩn xác rơi xuống toàn bộ nhóm năm vị mỹ nam khác đang đứng, phủ đẫm mặt mũi, tay chân, quần áo, đầu tóc.
Mai Như Ngọc: "......"
Những gì mình làm hình như hơi sai so với những gì mình nghĩ.
Bầu không khí trở nên yên tĩnh trong giây lát.
【 Ha ha ha ha ha ta! VCL! Sáu mỹ nam biến thành sáu muội (xi măng) nam rồi! 】
【 Quặng mỏ thái tử lật xe!! Ủa?! Không phải nhà ẻm làm nghề này hả, sao em lại còn lật xe tại chỗ dzị?! Tui còn cược ẻm sẽ là người làm việc tốt nhất trong tất cả mọi người cơ ấy! 】
【 Bồ bị ấm đầu hả?! Tuy Như Ý là quặng mỏ Thái Tử, nhưng trọng điểm không phải là quặng mỏ mà là hai chữ "Thái từ"! Thái Tử sao có biết xúc xi măng được. 】
【 Nhưng Thái Tử biết làm băng ghế mà, lại còn tham gia oánh lộn nữa. 】
【 Ơ kìa, đó là chuyện hệ trọng liên quan đến địa bàn tất nhiên là phải ngự giá thân chinh rồi. Công chiếm giang sơn sao có thế so với thủ giang sơn được! 】
【 Há há há! Mé nó! Thôi bà đừng nói nữa! Giờ đầu tôi toàn là hình ảnh Như Ý mặc đồng phục công nhân, đội nón bảo hộ, đeo găng tay, cầm gạch hoặc băng ghế, dẫn theo một đội quân y hệt như vậy luôn! Tôi điên mất thôi! Ha ha ha! 】
Lúc khu bình luận vẫn đang cười vỡ bụng vì vụ lật xe giữa đường của Mai Như Ngọc, thì hội năm người bị tung xi măng vào người cuối cùng cũng có phản ứng.
Tư Không Tịch duỗi tay lau mặt, mỉm cười: "Không ngờ cái xẻng có thể hất cao như vậy, em thấy đúng không?"
Mai Như Ngọc chột dạ đảo mắt, còn chưa kịp trả lời thì Tần Husky đã xúc một xẻng xi măng..... học theo Mai Như Ngọc, hất vào xe đẩy.
Bởi vì mọi người không ai chú ý, cho nên ngoại trừ Tần Lãng, ai nấy đều phủ thêm một lớp bụi mịn lên người.
Nụ cười trên mặt Tư Không Tịch không duy trì nổi nữa.
Trong số 6 người thì Âu Dương Tấn là mỹ nam để ý đến ngoại hình công tử của mình nhất, bị hất hai tầng xi măng lên người phẫn nộ đến tột đỉnh.
Hắn không nói hai lời liền cầm lấy cái xẻng, xúc xi măng hất về phía Tần Lãng. Tuy Tần Lãng đã cố đề phòng xung quanh rồi nhưng vẫn không tránh được, bị hất sặc luôn tại chỗ.
Sau đó hỗn chiến cứ như vậy bắt đầu. Đây chính là cuộc chiến thể diện giữa những người đàn ông.
Mọi người cũng không trực tiếp hắt xi măng vào người nhau mà ai cũng cố tình vô ý hất xi măng vào xe đẩy nhưng không may cái xẻng không biết nghe lời nên hất cả lên người người khác mà thôi. Nói chung là ai cũng nghiêm túc làm việc cả, chẳng qua là không cẩn thận trượt tay mà thôi.
Xúc xi măng một hồi không ai còn sạch sẽ, tinh tươm như ban đầu.
Cư dân mạng bị mấy người lấy việc công trả thù tư này cười điên.
Vị trí tấn công, phòng thủ của những người này cũng thay đổi vô cùng linh hoạt.
Trong quá trình phòng thủ, Tư Không Tịch nhích dần đến chỗ Mai Như Ngọc ngăn hỏa lực mạnh nhất từ phía Tần Lãng, nhưng lại không thể ngăn nổi đòn công kích của Âu Dương Tấn.
Đáng lẽ Mai Như Ngọc có thể áp chế Âu Dương Tấn, nhưng Mã Kiêu lại đứng cạnh hỗ trợ Âu Dương Tấn gà nhất nhóm.
Tần Lãng giống hệt cún điên, chẳng phân biệt địch ta, ai xông vào cũng oánh. Bên này hất một nhát xẻng, bên kia cũng hất một nhát xẻng, cuối cùng chính mình lại là người bị hất nhiều xi măng lên người nhất.
Người ổn định nhất lại là em trai lạnh lùng với khuôn mặt bất đắc dĩ - Lãnh Túc. Hắn người đầu tiên chất đầy xi măng vào xe đẩy của mình, sau khi chất đầy xe tải xong, hắn quay đầu đẩy xe bỏ chạy.
Mấy anh trai này lúc nào cũng tốt, nhưng nhiều lúc trẻ con quá, chơi không có lại.
【 Ha ha ha! Coi cái mẹt của Lãnh Túc nhà tôi xem! 】
【 Mấy người cứ chơi đi, tôi cá chuồn trước! 】
Ngay khi Lãnh Túc đẩy xe chảy mất, những người khác mới phản ứng lại, xe đẩy của bọn họ mới chỉ đày 2/3. Mai Như Ngọc là người gần đầy xi măng nhất vì có Tư Không Tịch lén lút hỗ trợ, nhanh nhẹn xúc vài xẻng xi măng nữa cho đầy xe đẩy. Sau đó cậu hất cằm, nháy mắt ra hiệu cho bạn trai nhanh chóng đuổi theo Lãnh Túc.
Nhìn bộ dạng của người yêu, Tư Không Tịch không khỏi bật cười.
Sau đó, Đại Tư Không bật chế đội lực cánh tay của bạn trai quốc dân, hai ba xẻng xúc đầy xe đẩy của mình, sau đó ném xẻng vẽ một đường cong điệu nghệ cắm thẳng xuống đống xi măng, sau đó liền đẩy xe đuổi theo Mai Như Ngọc.
【 VCL! Cái tư thế ném xẻng của Đại Tư Không vừa rồi soái vl?! Chân dài đỉnh vl luôn! Rõ ràng ảnh mặc đồ công trường mà đến tôi còn bị soái lòi mắt luôn rồi ý! 】
【 Sao ảnh đẹp quá vậy?! 】
Lãnh Túc, Mai Như Ngọc, Tư Không Tịch đều chạy, ba người khác cũng nghiêm túc suy nghĩ lại. Sau đó bọn họ vừa mừng vừa kinh ngạc phát hiện ra bọn họ đã thành thạo kỹ năng cũng như tốc độ xúc xi măng mà không cần người dạy. Lúc bọn họ xúc xi măng lên xe, đã không còn bị bụi mù mịt như ban đầu nữa.
Mã Kiêu không khỏi thở dài: "Quả nhiên vẫn là quen tay hay việc a!"
【 Quen tay hay việc đúng là chân lý! Ha ha ha! họ bây giờ hành động rất điêu luyện. 】
【Đúng dzị, cho nên không sợ làm sai nữa. Nhìn coi sáu mỹ nam của chúng ta kìa, tất cả bọn họ đều nhuộm một màu xám tro! 】
Cuối cùng sáu người cũng hoàn thành đủ các bước như trong hướng dẫn trộn xi măng, hơn 40 phút đã trôi qua. Trên người bọn họ không chỗ nào là không dính bùn đất.
Tuy bây giờ đã là tháng 8 nhưng thời tiết vẫn nóng nực, chẳng mấy chốc cả bọn đã đầy mồ hôi.
Mồ hôi, bùn đất, xi măng, dính bết hết trên mặt, đến cả mỹ nam thịnh thế như Mai Như Ngọc cũng không khác gì như vừa trèo từ hố bùn lên.
Mai Như Ngọc nhìn thoáng qua Tư Không Tịch, đột nhiên cảm thấy vô cùng đau đớn: "...... Khuôn mặt, dáng người và khí chất của anh thực sự không nên đến đây làm việc. Phí phạm gương mặt của anh!"
Tư Không Tịch nhìn Mai Như Ngọc không khác gì con mèo hoa, cạn lời: "Bây giờ mà em soi gương chắc sẽ không bị chảy máu mũi nữa đâu."
【Nhóm mỹ nam của tôi! Sáu gương mặt đẹp trai của tôi giờ toàn bùn là bùn!! 】
【 Thu thập xong meme rồi, đây chính là cái tôi thích nhất trong chương trình này á! Nhìn đi! Trên đời này vẫn luôn có công việc không cần để ý đến việc bạn đẹp hay xấu. Mồ hôi, tro bụi đầy người rồi còn không phải giống hệt những công nhân khác hay sao?! 】
Đúng lúc này e-kíp chương trình phái người tới.
"Chắc hẳn các anh đều đã cảm nhận được sự vất vả của những công nhân trên công trường xây dưng, tiếp theo sau đây chính là thời gian nghỉ ngơi là thưởng phạt."
"Các anh qua đây bốc thăm đi. Chỉ cần bốc thăm xong thì thì có thể nghỉ ngơi tạiô chỗ, lại được uống một cốc chanh đá to."
【 Ha ha ha! Đến rồi, đến rồi! Phân đoạn tôi mong chờ nhất đến rồi!! 】
【 Đã sẵn sàng cap màn hình, rốt cuộc ai sẽ trở thành người đẹp nhất công trường xây dựng đây?! 】
- --------------------------------------------------
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ