Diễm Ngộ

Chương 9:




“Thiền khóc” sau khi công diễn đạt được thành công lớn, trong chốc lát những bức ảnh trên sân khấu, thông tin diễn viên, đủ loại bình luận đều chiếm cứ các trang tạp chí giải trí cùng báo chí. Sự nghiệp của Lăng Hiên cũng mượn cơn sóng này mà dâng cao, các buổi phỏng vấn to nhỏ nối gót tới, các show truyền hình giải trí lớn cũng tranh nhau mời hắn đến làm khách quý.
Mặt khác, tin đồn Kiều Ứng sắp quay trở lại cũng càng ngày càng rầm rộ.
Nghe đâu vài công ty giải trí đã đánh tiếng với hắn —— dù sao cũng là một diễn viên từng nổi tiếng trong giới diễn xuất, hai lần giành được giải thưởng nam diễn viên chính xuất sắc nhất, tuổi lại còn trẻ, tiếp tục ở giới giải trí phát triển một, hai mươi năm nữa hoàn toàn không thành vấn đề. Nếu thuyết phục được hắn đồng ý quay lại màn ảnh, vô luận đối với công ty giải trí nào mà nói, cũng là đào được mỏ vàng.
Bất quá một số người đã từng ít nhiều cùng Kiều Ứng giao tiếp đều cho rằng, cho dù Kiều Ứng có quay lại, chỉ sợ cũng vẫn là lựa chọn công ty trước kia.
Người này trong tâm kỳ thật thực luyến cũ, quá nặng tình.
Lăng Hiên hiển nhiên cũng nghe thấy mấy tin đồn này, chính là cũng không quá để ý.
Từ lúc bắt đầu tập luyện vở kịch này không lâu, Kiều Ứng đã bị giới truyền thông quấy rầy, truy vấn hắn có phải sẽ quay trở lại hay không, thái độ hắn vẫn thực kiên định, không quay lại, cũng không có ý nghĩ muốn trở lại giới giải trí. Hiện giờ cánh phóng viên bất quá chỉ là mượn cơ hội này xào xáo lại mà thôi, tính tình Kiều Ứng như vậy, lời đã nói ra, nhất định làm được, tuyệt không dễ dàng sửa đổi.
Lăng Hiên gần đây phiền não chính là một chuyện khác, vấn đề của hắn và Tạ Đại Thanh.
Hai người bọn họ sau khi công diễn kết thúc, hơn một tháng nay số lần gặp mặt không đến ba.
Một phần là do lượng công việc của Lăng Hiên tăng lên đáng kể, quay mòng mòng trong vòng tròn vô tận của các buổi họp báo, các chương trình truyền hình, lịch trình dày đặc, ngay cả công việc sáu tháng cuối năm đều sắp xếp kín mít, mỗi ngày ngủ không đến bảy tiếng, còn lấy đâu ra thời gian hẹn hò.
Mặt khác, Tạ Đại Thanh bởi vì thành công rực rỡ của “Thiền khóc”, từ một diễn viên sân khấu kịch trẻ tuổi một bước nhảy vọt trở thành người nổi tiếng, được giới truyền thông tận lực tuyên truyền cùng săn đón, cô tự nhiên cũng thu hút sự chú ý của công chúng, đồng thời cũng khiến giới công ty giải trí hứng thú. Nghe nói đã có vài nhà hát lớn đánh tiếng với cô, tựa hồ là muốn giành lấy tài năng này.
Hai người đều bận tối mày tối mặt, việc hẹn hò cũng theo đó mà dời tới dời lui. Lăng Hiên cũng không biết có phải hay không bọn họ đều trời sanh tính tình dửng dưng, hay là rất cởi mở trong vần đề tình cảm, hai người có đôi khi liên tiếp vài ngày ngay cả điện thoại cũng không gọi, cư nhiên cũng thấy không có gì.
Sự mê luyến gần như là tôn sùng của Tạ Đại Thanh đối với hắn lúc ban đầu tựa hồ dần nguội lạnh, mà hắn đối với việc hai người ở chung lại cẩn thận dè chừng lẫn nhau thì trong lòng sinh chán ghét. Vì thế hai người cơ hồ đều cam chịu kiểu quen nhau như vậy —— như gần như xa, không nồng nhiệt, nhưng cũng không đến mức cắt đứt quan hệ.
Mà thời gian bọn họ quen biết rồi tiến đến yêu nhau, cũng bất quá ngắn ngủn mấy tháng mà thôi.
Vốn phải đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt, hiện tại lại lâm vào cục diện thiếu sinh khí thế này. Chính mình đến tột cùng có thích đối phương không? Nếu đem vấn đề này đi hỏi Tạ Đại Thanh, chỉ sợ cô cũng đồng dạng mờ mịt.
Lăng Hiên từng thực quý trọng đoạn tình cảm này, đại khái là bởi vì hắn chưa từng có lần nào thực sự nghiêm túc yêu đương như vậy. Lại có lẽ là bởi vì hắn rất khát vọng một tình yêu trong sáng mà thuần túy, cho nên mới phá lệ quý trọng đoạn cảm tình này.
Chính là lần này cũng không phải lỗi của hắn. Hắn cố gắng, nỗ lực, đối phương cũng cố gắng, nỗ lực, hai người đều cố hết sức muốn đi đến cùng. Nhất định là có chỗ nào sai, một mắc xích nào đó bị lỗi rồi, cho nên hiện giờ mới lâm vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan thế này.
Cũng không muốn nói chia tay, khi ở chung cũng đã mất đi tình cảm mãnh liệt. Hắn vẫn nghĩ đến tình cảm của hắn cùng Tạ Đại Thanh khi đó, ngay từ đầu đã bình bình chậm rãi phát triển, là một loại ổn định. Hiện tại mới phát giác, nguyên lai là vì bọn họ trong lúc đó cũng chưa từng chạm phải sự thật về nhau mà thôi.
Lăng Hiên nhìn vào màn hình điện thoại di động, lặng lẽ thở dài, sau đó đem điện thoại bỏ lại vào túi.
Thật sự còn phải tiếp tục vô vị thế này sao? Tình yêu của bọn họ bây giờ thực nhạt nhẽo. Nhưng là nếu hắn nói chia tay, có thể hay không xúc phạm tới Tạ Đại Thanh?
Một cô gái ấm áp xinh đẹp như vậy.
Hắn không nỡ.
.
Gặp rắc rối trong chuyện yêu đương, Lăng Hiên cho tới bây giờ tìm khắp nơi cũng không kiếm được người để chia xẻ. Đỗ Nhiễm… Trừ bỏ người đàn ông trầm mặc kia thì còn ai khác đâu?
Hắn không nhịn được lại nghĩ tới chuyện lần trước ở nhà mình, lúc Đỗ Nhiễm thiếu chút nữa đã bị hắn áp đảo —— khi đó Đỗ Nhiễm thực con mẹ nó gợi cảm a, hai nút áo bị tháo bung, lộ ra làn da trơn nhẵn màu lúa mạch, xương quai xanh hơi gầy, làm cho người ta nổi lên dục vọng muốn gặm cắn.
Rõ ràng ngay cả hô hấp đều trở nên dồn dập, nhưng lại cố chịu không phát ra một chút thanh âm, đặc biệt khi bàn tay hắn tiến vào quần áo anh, chạm vào hai núm vú nhỏ kia, nghe thấy một tia thở dốc anh không thể nhẫn nại mà lộ ra… “Oanh” một tiếng, Lăng Hiên chỉ cảm thấy hạ phúc nháy mắt nóng lên.
Hắn đỏ mặt, che che dấu dấu chạy vào toilet. Mẹ nó, cư nhiên giữa ban ngày ban mặt ở công ty cũng có thể động dục, Lăng Hiên còn phải phỉ nhổ chính mình —— đối với Tạ Đại Thanh hắn chết sống cũng không hề có ý niệm này, như thế nào trong đầu thoáng cái lại nổi lên dục vọng với Đỗ Nhiễm, tình cảm mãnh liệt lập tức liền bừng bừng phấn chấn, thật là lâu lắm rồi chưa làm chuyện này đi.
Chui vào một phòng trong toilet, mới vừa giải quyết xong ham muốn sinh lý đột nhiên phát tác, đang tính đẩy cửa ra ngoài, chợt nghe thấy bên ngoài có tiếng nói chuyện truyền đến.
“Arix, nghe nói cậu muốn dọn ra ngoài ở?”
“Ừ, tôi không quen ở ký túc xá.” Giọng nói mang theo ý cười nghe có chút quen tai, Lăng Hiên nhíu mày —— kia không phải tên người mới Đỗ Nhiễm đang phụ trách sao?
“Tiểu tử nhà cậu mới ra mắt, còn có tiền ở bên ngoài mua phòng ở?” Thanh âm người kia tựa hồ mang theo một tia không thể tin được.
“Đương nhiên không phải tôi mua, tôi tìm được căn nhà cùng người ta thuê chung mà thôi.” Arix làm ra vẻ bí mật cười cười, mở vòi nước rửa tay, “Còn không cần tiền thuê nhà nha.”
“Không thể nào, cậu vận khí tốt như vậy?”
Tiếng bước chân dần dần hướng cửa rời đi, sau tiếng đóng cửa, trong toilet khôi phục lại vẻ yên tĩnh.
Lăng Hiên từ từ mở cửa, đứng trước gương, trong gương hiện ra khuôn mặt không chút biểu tình.
Đỗ Nhiễm rõ ràng đã nói qua sẽ không cho tên Arix kia đến ở nhà mình, còn nói cho dù mình là quản lý của Arix, cũng không có quan hệ cá nhân với hắn tốt đến mức để hắn đến ở chung. Anh ta không phải nói ghét nhất việc cùng nghệ sĩ ký hợp đồng với mình có quan hệ mờ ám sao? Không phải luôn miệng khăng khăng việc công việc tư phải rõ ràng sao?
Nguyên lai cũng chỉ là vẻ bề ngoài đàng hoàng mà thôi.
Arix này, cả người đều toát ra một cỗ mị lực không nói nên lời. Lần đầu tiên nhìn thấy hắn Lăng Hiên liền nhận ra, cái loại này khi gặp Đỗ Nhiễm thì tỏ ra thân thiết cùng cố đón ý nói hùa —— mới ra mắt mà có thủ đoạn như vậy, sao không trực tiếp đến nhà quản lý ở luôn đi?
Sắc mặt Lăng Hiên càng ngày càng âm trầm, con ngươi hơi hơi co lại, sau đó đẩy cửa toilet ra ngoài. Buổi tối hắn còn có một bữa tiệc, không thể từ chối, chờ bữa tiệc kết thúc, hắn phải đi tìm Đỗ Nhiễm.
Xem tên Arix kia có phải thực sự đã dọn tới nhà Đỗ Nhiễm ở hay không.
.
Buổi tiệc tối kỳ thật là nơi mấy bằng hữu trong làng giải trí tụ tập, giống một buổi Party bình thường, chơi đến điên cuồng thâu đêm suốt sáng, mấy bữa tiệc kiểu vầy cũng không có gì hiếm lạ. Lăng Hiên trước kia đối với chuyện này tuy rằng không ham thích, nhưng cũng không cự tuyệt, cùng lúc có thể quen biết nhiều người, mặt khác gặp được đối tượng hợp ý, liền tiến tới tình một đêm hoặc là kết giao một đoạn thời gian, vậy cũng không tồi.
Chính là đêm nay, liên tục xem đồng hồ, vài lần nghĩ muốn nửa chừng rời đi. Thế nhưng hôm nay mọi người trong phòng đều vô cùng hưng trí, thậm chí vài người đã chủ động tiếp cận Lăng Hiên. Lăng Hiên nóng lòng thoát thân, chấp nhận chịu phạt vài chén, lúc này mới tìm lý do rời đi trước.
Hắn uống nhiều rượu, không thể lái xe, liền dứt khoát gọi điện thoại kêu trợ lý lái xe lại đây đón hắn. Từ khi Đỗ Nhiễm nhận quản lý thêm người mới, mà lượng công việc của Lăng Hiên lại không ngừng gia tăng, công ty liền bố trí cho hắn thêm một trợ lý. Vì thế mấy chuyện vụn vặt như đưa đón Lăng Hiên, liền để cho người này làm, Đỗ Nhiễm chỉ phụ trách những vấn đề liên quan đến công việc của hắn.
Lăng Hiên đối với sắp xếp của công ty cũng không tỏ ý phàn nàn gì, tuy rằng trong lòng ít nhiều có chút khó chịu. Nếu cảm thấy Đỗ Nhiễm không thể đồng thời làm quản lý của cả hai người, sao không dứt khoát bỏ vai trò quản lý của anh với Arix đi, chuyên tâm làm quản lý của hắn là được, cần gì phải lãng phí tìm cho hắn thêm một trợ lý.
Trước kia khi Đỗ Nhiễm làm quản lý của Kiều Ứng, chẳng lẽ cũng đồng thời còn kiêm nhiệm thêm quản lý những người khác sao?
Đợi trợ lý lái xe tới, Lăng Hiên cũng không trực tiếp về nhà, mà nói trợ lý đưa hắn tới nhà Đỗ Nhiễm. Xuống xe, đứng trước cửa nhà Đỗ Nhiễm, Lăng Hiên hít sâu một hơi, nhấn chuông cửa.
Một lát sau, tiếng bước chân lười biếng truyền đến, cửa liền mở. Xuất hiện trước mắt Lăng Hiên là gương mặt xinh đẹp có phần nữ tính. Arix mặc một chiếc áo T shirt màu đen không tay, quần jean trễ xuống quanh hông ôm sát cái mông cong khêu gợi, vẻ mặt uể oải, khi thấy Lăng Hiên không khỏi giật mình mở to hai mắt.
Lăng Hiên vừa thấy hắn cư nhiên thật sự xuất hiện ở nhà Đỗ Nhiễm, còn trong bộ dạng quyến rũ lộ liễu như vậy, trong mắt cơ hồ phát hỏa. Cưỡng chế lửa giận, hắn lạnh lùng mở miệng: “Đỗ Nhiễm đâu?”
Arix đang ngốc lăng liền khôi phục lại, nhe răng cười, đứng dựa vào cửa, ngả ngớn khiêu khích nhìn Lăng Hiên: “Đang tắm, anh muốn tìm anh ấy?”
Sắc mặt Lăng Hiên thoáng cái trầm xuống, không nói lời nào, liền bước vào nhà Đỗ Nhiễm. Hắn ngồi xuống sô pha, nghe thấy trong phòng tắm quả nhiên truyền đến tiếng nước tắm vòi sen, lửa giận trong ngực không kìm được càng thêm sâu. Arix mang dép lê đi vào bếp, lấy bình nước trong tủ lạnh ra đưa cho hắn, nghiễm nhiên coi mình là đồng chủ nhân căn nhà này: “Uống coca nhé?”
Lăng Hiên âm lãnh nhìn hắn, tươi cười trên mặt Arix không tự chủ được chậm rãi nhạt dần. Ánh mắt kia vừa lạnh lùng lại sắc bén đâm vào hắn, khiến hắn không khỏi tức giận, nghĩ thầm tên Lăng Hiên này dựa vào cái gì mà bày ra khuôn mặt lạnh lùng với hắn như vậy, dựa vào cái gì mà hung tợn nhìn hắn vậy chứ? Mình lại không đắc tội hắn nha!
Hắn trong lòng hừ lạnh một tiếng, dứt khoát ngồi xuống một chỗ khác trên sô pha, cũng mở một lon coca, chậm rãi uống.
Hai người cơ hồ hoàn toàn xem nhau là người xa lạ, cứ như vậy ngồi ở sô pha, không thèm nhìn nhau, một người cố ý cầm điều khiển không ngừng chuyển kênh, một người tầm mắt gắt gao nhìn chằm chằm cửa phòng tắm.
Không khí ngưng trệ mà quỷ dị.
Sau một lúc lâu, cửa phòng tắm rốt cuộc bị đẩy ra. Đỗ Nhiễm khoác áo choàng tắm, vừa dùng khăn mặt chà lau tóc vừa đi ra. Liếc mắt nhìn thấy Lăng Hiên, không khỏi có chút giật mình: “Lăng Hiên, sao cậu lại tới đây?”
Lăng Hiên giấu đi tiếng cười lạnh, liếc mắt nhìn Arix, sau đó quay đầu nói với Đỗ Nhiễm: “Tôi có chút chuyện công việc muốn nói với anh, anh bây giờ có tiện không?”
Đỗ Nhiễm chần chờ một chút: “Đã trễ thế này… Ngày mai tới công ty nói không được sao?”
Lăng Hiên lạnh lùng: “Anh bận rộn như vậy, trong tay một đống việc xử lý không xong, tôi ban ngày nào dám quấy rầy anh a, Đỗ tiên sinh.”
Đỗ Nhiễm không khỏi ngẩn ra, lập tức nhíu nhíu mày. Ngữ khí này của Lăng Hiên anh rất quen thuộc, giọng điệu cay nghiệt tràn ngập ác ý, không biết lại vì chuyện gì mà tức giận. Trong khoảng thời gian này anh tiêu phí phần nhiều tâm lực trên người Arix, dù sao Arix mới vừa bắt đầu, đang trong thời kì mấu chốt để nổi tiếng, các khâu đều phải dựa vào anh; còn với Lăng Hiên mà nói, lượng công việc tuy rằng nhiều, trên thực tế đều đã đi vào quỹ đạo, hơn nữa hắn lại có thêm một trợ lý, bởi vậy lúc ở công ty, thời gian Đỗ Nhiễm cùng Arix ở chung quả thật còn nhiều hơn so với Lăng Hiên.
Anh không phải là đối Lăng Hiên buông tay mặc kệ, bất quá là dời trọng tâm đi chỗ khác mà thôi. Nhưng này cũng là xuất phát từ yêu cầu của công việc, Lăng Hiên chẳng lẽ không rõ sao?
Không biết lại nháo cái gì nữa đây.
Đỗ Nhiễm khẽ thở dài một cái, gần đây Lăng Hiên có công việc nào đặc biệt cần cùng anh thương lượng sao? Thân là quản lý của hắn, anh thế nào lại không biết? Biết rõ bất quá là lấy cớ, lại vẫn là gật đầu.
“Được rồi.” Anh nhìn Lăng Hiên, “Chờ tôi thay quần áo, chúng ta tìm một nơi ngồi xuống nói chuyện.”
Lăng Hiên cười nhạt, trong mắt vẫn là lạnh lùng: “Làm gì phiền phức như vậy, tôi cũng đã tới tìm anh, không thể bàn chuyện ngay tại đây sao?”
Đỗ Nhiễm nghe vậy không khỏi có chút khó xử nhìn Arix, Lăng Hiên chú ý tới tầm mắt anh, ánh mắt thoáng chốc lạnh như băng. Trái lại Arix hào phóng cười: “Có phải tôi ở đây không tiện hay không? Không sao, đêm nay tôi có thể quay về công ty cùng Brain ở một đêm.”
Đỗ Nhiễm thoáng lộ vẻ có lỗi nhìn hắn: “Thật ngại quá…”
Arix không để tâm mỉm cười ngắt lời anh: “Người phải ngại là em mới đúng, đột nhiên đến quấy rầy anh.” Sau đó cầm ví tiền cùng chìa khóa, đi tới cửa thay giày, trước khi mở cửa bỗng nhiên quay đầu liếc mắt nhìn Lăng Hiên một cái.
Trên gương mặt nữ tính lộ ra mười phần khí chất, Lăng Hiên từ trước đến nay đều xem Arix như một tên ẻo lả, mà cái liếc mắt này của Arix, hàm chứa ngập tràn ý tứ khiêu khích mà uy hiếp. Trong nháy mắt cặp mắt kia hiện lên tia trào phúng, châm biếm, giống như trong im lặng hướng Lăng Hiên tuyên cáo quyền sở hữu của mình đối với Đỗ Nhiễm.
Giống như một con sói hay một con báo thuộc loại động vật ăn thịt, cảnh cáo địch thủ, con mồi đã thuộc về mình, không được loạn đụng chạm.
Trong mắt Lăng Hiên lập tức dấy lên lửa giận ngút trời, nhưng Arix đã nhanh chóng quay đi, lúc nhìn Đỗ Nhiễm lại khôi phục gương mặt nhu thuận mà dịu ngoan.
“Ngày mai gặp, Đỗ ca.” Ngữ khí ôn nhu mềm mại, hắn cười hướng Đỗ Nhiễm phất tay. Đỗ Nhiễm tiễn hắn ra cửa, nhìn thấy hắn vào thang máy, sau đó mới đóng cửa lại.
Vừa quay đầu liền thấy Lăng Hiên mặt không chút biểu tình đứng đằng sau mình.
“Được rồi, đến tột cùng là có chuyện gì, nói đi.” Đỗ Nhiễm đi tới sô pha ngồi xuống. Không biết Lăng Hiên lại tức giận chuyện gì nữa, đột nhiên chạy tới tìm mình, vẻ mặt lại lạnh băng. Có lẽ là tìm mình phát tiết, chẳng lẽ gần đây cùng Tạ Đại Thanh cãi nhau?
Cho dù tình cảm không thuận lợi, anh bất quá cũng chỉ là quản lý của hắn mà thôi, chẳng lẽ còn kiêm luôn nơi trút giận sao?
Lăng Hiên lại trầm mặc, con ngươi màu đen trói chặt trên người Đỗ Nhiễm. Người này mới vừa tắm xong, dây lưng áo choàng tắm trên người chỉ tùy tiện buộc lại, vạt áo trước rộng mở có thể nhìn thấy xương quai xanh nhỏ nhắn cùng làn da xích lõa như ẩn như hiện. Một vài sợi tóc ẩm ướt mất trật tự rũ xuống trán, thật khác với hình tượng quy củ nghiêm cẩn thường ngày, lại thêm một loại nhàn tản phong tình khác.
Con ngươi Lăng Hiên lại âm u vài phần, tưởng tượng cảnh Đỗ Nhiễm trong bộ dạng này ở chung phòng với tên Arix kia, lửa giận trong lòng cùng sự đố kị thoáng cái bốc lên ngùn ngụt.
Hắn lạnh lùng mở miệng: “Anh không phải nói sẽ không cho tên Arix kia đến ở nhà anh sao?”
Đỗ Nhiễm ngẩn người, có chút khó chịu. Thì làm sao, này cũng là việc riêng của anh, Lăng Hiên dựa vào cái gì mà lấy bộ dạng hung hăng đến đây chất vấn. Một lát sau mới nhẫn nại trả lời: “Hắn cũng không ở nhà tôi, chẳng qua hai ngày nay nhà bạn hắn không có chỗ ngủ, cho nên mới tạm thời tới nhà tôi ngủ nhờ mấy hôm.”
Arix từ sau khi dọn ra ngoài, rất nhanh tìm được phòng ở. Nghe nói là nhà bạn hắn, tiền thuê rất rẻ. Kết quả hai ngày trước Arix nói nhà bạn hắn phải trang hoàng phòng ở, mà công ty đã thu lại phòng ký túc xá của hắn, buộc phải tới ở khách sạn. Đỗ Nhiễm nhất thời mềm lòng, nói dù sao cũng chỉ ở một mình, có phòng dư, có thể cho Arix ở tạm hai ngày.
Kỳ thật ngay từ đầu, Arix đã bóng gió hỏi qua Đỗ Nhiễm có thể cho hắn thuê phòng ở hay không, liền bị Đỗ Nhiễm uyển chuyển từ chối. Anh không có thói quen bị người khác phá hư không gian riêng tư của mình, ai ngờ Arix sau khi bị từ chối, vẻ mặt xụ xuống, bộ dạng ủy khuất vạn phần thật làm cho Đỗ Nhiễm hoảng sợ, làm như mình là tên ác nhân ý chí sắt đá, không khỏi có phần cảm thấy có lỗi với Arix, cho nên lần này biết đối phương gặp khó khăn, mới đưa tay ra giúp.
Đỗ Nhiễm cũng thấy chuyện này không có gì, nên đối mặt với Lăng Hiên cũng thập phần thản nhiên, mà cũng chính vì vẻ thản nhiên này của anh, ngược lại càng khiến Lăng Hiên nổi lên lửa giận.
Hắn vốn tưởng rằng…  Đỗ Nhiễm chỉ dung túng một mình hắn mà thôi.
Nguyên lai, này đều không phải là đặc quyền của riêng hắn.
.
Lăng Hiên chậm rãi đưa tay sờ vào ví tiền của mình.
Ngón tay chạm vào một túi thuốc, trong quán bar thông thường có phục vụ một ít thuốc trợ hứng, không tính là thuốc phiện, nhưng cũng ở trong danh mục hàng cấm. Đó là dành cho buổi party đêm nay, mấy người hay vào quán bar đều biết sử dụng loại thuốc này thế nào, biết dùng liều lượng bao nhiêu mà vẫn bảo trì thanh tỉnh, hoặc là, làm thế nào để đạt được khoái cảm dục tiên dục tử.
Nếu là người chưa từng dùng qua thuốc này, sau khi uống sẽ có hiệu quả gì… Chắc là cũng giống như bị chuốc xuân dược đi.
Ánh mắt Lăng Hiên nhấp nháy, ngay vào lúc này, Đỗ Nhiễm vừa lúc đứng dậy cầm khăn lau tóc mang vào toilet, hai mắt Lăng Hiên trầm xuống, rốt cuộc đưa tay cầm lấy lon coca của Đỗ Nhiễm.
Một lát sau Đỗ Nhiễm quay lại, một bên rút điếu thuốc trong hộp ra hút, một bên lấy lon nước trước mặt uống hai hớp, sau đó quay đầu nhìn Lăng Hiên: “Cậu muộn như vậy tới tìm tôi rốt cuộc có chuyện gì? Bằng không thì ngày mai nói sau, tôi đưa cậu về trước.”
Chạy đến nhà anh, mang theo biểu tình khởi binh vấn tội, rồi lại cái gì cũng không nói, Đỗ Nhiễm thật sự không thể ứng phó nổi loại tính tình chả hiểu ra sao này của Lăng Hiên.
Trên mặt Lăng Hiên lại chậm rãi lộ ra nụ cười không rõ hàm ý.
“Nếu tôi nói,” hắn từ từ tới gần Đỗ Nhiễm, nụ cười càng thêm mị hoặc, “Đêm nay tôi không về thì sao, Đỗ Nhiễm?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.