Đỉnh Cấp Sát Thủ - Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 1170:




“Nếu như chiến sĩ Bỉ Mông kia không có Hoàng Kim Đồng dùng để hộ thể thì đã bị đánh bại từ lâu rồi.”
Một tên giả mộc Thần tộc thuộc tộc Tinh Linh lạnh lùng nói: “Có lẽ thân thể của nhân loại này có thể chịu được ‘Thần Hàng Chi Thuật’ cấp vương.”
“Đối với tên nhân loại còn lại cùng với Viêm Ma thì chỉ cần dùng nô ấn là được.”
Nghe được câu cuối cùng, sắc mặt của nhóm giả mạo Thần tộc xung quanh hơi thay đổi, nhếch miệng cười nhẹ.
“Ầm!”
Đúng lúc này, tiếng nổ ầm mạnh mẽ vang lên làm gián đoạn cuộc trao đổi của nhóm giả mạo Thần tộc.
Bọn họ lập tức chuyển mắt nhìn tới chỗ đài chiến đấu của Lâm Lăng. Bọn họ trông thấy hộ thể của Bỉ Mông ‘Hồng Liệt’ đã bị nổ tung.
Một thanh kiếm màu đen xuyên qua ánh sáng vàng rực rỡ và xuyên thẳng qua cơ thể của Hồng Liệt. Hồng Liệt hét lên đầy thảm thiết và bay ngược ra ngoài, miệng vết thương trên ngực bê bết máu.
Hầu hết các cơ và mạch máu bên trong cơ thể đã bị vỡ nát hết, thương thế vô cùng nghiêm trọng. Nếu như Bỉ Mông không có thể chất cường tráng bẩm sinh thì một kiếm vừa rồi đã giết chết hắn ta.
Ầm!
Thân thể nhuốm máu của Hồng Liệt đổ rầm xuống đất, con ngươi màu vàng kim trong mắt cũng dần tiêu tán.
Lúc này, hắn ta bị thương nặng tới mức ngay cả đứng dậy cũng không nổi nên đương nhiên là không thể chiến đấu được nữa.
“Bỉ Mông Hoàng Kim Đồng thua!”
“Hít!”
Thấy vậy, cho dù là võ giả dị tộc có mặt tại hiện trường hay là người xem bên ngoài đều bị sốc. Nếu như không chứng kiến tận mắt thì bọn họ không thể tin nổi.
Mọi người đều biết rằng sự khác biệt giữa các chủng tộc trong giới võ tu rất lớn. Từ trước tới nay, võ giả nhân loại đều bị áp chế và rất hiếm khi có thể đánh bại được tộc người thú có thân thể cường tráng ở cùng cảnh giới.
Huống chi đây còn là vương tộc Bỉ Mông của tộc người thú!
Trên đài chiến đấu, Lâm Lăng cầm thanh kiếm đen trong tay, thở hổn hển. Vừa rồi vì không để cho đối phương có cơ hội đánh trả nên hắn đã không ngừng tấn công với tốc độ cực nhanh cho nên hắn đã tiêu hao rất nhiều thể lực.
Chợt Lâm Lăng chuyển mắt nhìn sang một đài chiến đấu khác cách đó không xa. Trên đó cũng là một chiến sĩ Bỉ Mông khác. Ngoại hình của tên này giống Hồng Liệt y như đúc.
Sinh đôi cùng trứng ư?
Ánh mắt Lâm Lăng hơi trầm xuống, từ trước tới nay, sinh đôi đều có thiên phú giống nhua. Nói cách khác, tên chiến sĩ Bỉ Mông kia rất có khả năng cũng có năng lực kỳ lạ Hoàng Kim Đồng.
Lâm Lăng dường như có chút bất lực trước khả năng chịu đựng cực mạnh của vương tộc Bỉ Mông. Nếu như còn phải gặp nhau lần nữa, sau đó còn phải chiến đấu với võ giả tộc Thiên Ma ở cấp cao hơn thì có lẽ thể lực của hắn sẽ lại càng yếu đi.
Tuy nhiên theo quy tắc, hắn vẫn phải đánh từ dưới lên trên, hết đài chiến đấu này tới đài chiến đấu khác.
“Đành liều thôi!”
Lâm Lăng nheo mắt lại, trong mắt hiện lên vẻ kiên cường.
“Tên kia, mau tới đây!”
Ngay khi Lâm Lăng chuẩn bị động người, đột nhiên một thân ảnh màu đen dẫn đầu và lao tới đài chiến đấu của chiến sĩ Bỉ Mông

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.