Đỉnh Cấp Sát Thủ - Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 1196: Hỏa phượng hoàng?!”




Cường giả Thiên Ma mười cánh cầm đầu có dáng người cường tráng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vàoLâm Lăng, cười nặng nề và nói:
“Chỉ là một võ tu nhân loại mà cũng làm kinh động đến Ma Hoàng đại nhân, tự mình hạ Huyết Sát Lệnh.”
“Mặt mũi của ngươi cũng lớn lắm.”
Huyết Sát Lệnh?!
Vừa nghe lời này, sắc mặt Trần Tấn hơi thay đổi. Ở tộc Thiên Ma, chỉ có Ma Hoàng đại nhân có quyền hạ Huyết Sát Lệnh.
Lệnh này vừa ra thì chắc chắn sẽ được cả tộc chấp hành, hơn nữa còn là cục diện không chết thì không ngừng.
Dựa theo tình hình hiện tại, tộc Thiên Ma xuất động đội hình này vì Huyết Sát Lệnh cũng không bất ngờ gì lắm.
Hơn nữa, dù nhiệm vụ lần này thất bại, kế tiếp họ vẫn sẽ xuất động càng nhiều cao thủ tộc Thiên Ma, thẳng đến giết chết Lâm Lăng mới thôi.
“Chuyện này có chút phiền phức...”
Trần Tấn nhăn mày lại, ánh mắt cũng chậm rãi trở nên nặng nề.
Không ngờ Ma Hoàng đại nhân của thời đại này lại vì sự tồn tại của Lâm Thiên mà vận dụng đặc quyền Huyết Sát Lệnh, làm vậy là quyết tâm muốn đuổi tận giết tuyệt Lâm Lăng!
“Lâm Thiên, ngươi tàn sát những thiên tài của tộc Thiên Ma chúng ta trên đài chiến đấu bảng xếp hạng, thủ đoạn hung ác tàn bạo, tội không thể tha!”
Tên cường giả Thiên Ma mười cánh cầm đầu âm trầm mà nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, lạnh lùng nói: “Nếu không muốn chịu nhiều đau khổ thì nên ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói đi, ta sẽ cho ngươi toàn thây.”
Hiển nhiên hắn ta rất tự tin với đội hình tộc Thiên Ma xuất động lần này. Cho dù trước mắt có một con Long Thi hùng mạnh, nhưng lấy năng lực của bọn Lâm Lăng thì muốn thoát thân cũng không chuyện dễ.
“Để cho ta toàn thây? Ngươi nghe thế có cảm giác như ta còn phải cảm ơn ngươi đúng không?” Lâm Lăng lạnh lùng cười, sau đó giọng nói chợt lạnh đi rồi quát lớn: “Đều ra đây!”
Vèo vèo vèo...!!!

Hắn vừa ra lệnh thì bảy con sủng vật chiến thú lấy Tiểu Bạch cầm đầu lập tức hiện ra. Ngay cả máy bay chiến đấu biến hình ‘Kim Cương’ cũng được triệu hồi ra.
Hiện giờ bất cứ con nào trong bọn Tiểu Bạch cũng có chiến lực có thể dễ dàng giết chết một võ giả Thiên Ma sáu cánh, mà dù đối chiến với cao thủ tám cánh Thiên Ma thì cũng dư dả.
Tuy số lượng của đội hình này ít, nhưng cũng không thể khinh thường.
“Hả? Hỏa phượng hoàng?!”
“Viễn cổ... Long Viên!!”
Liếc một cái nhìn lại, trong mắt những võ giả tộc Thiên Ma đó không khỏi hiện lên một tia kinh ngạc.
Còn bọn thú Kinh Kha hình dạng kỳ quái kia, bọn họ cũng có thể cảm nhận được một luồng dao động khí tức cực mạnh.
“Căn cứ vào tình báo có liên quan, Thánh Tử tên là ‘Lâm Thiên’ của Cửu Huyền Tông là một thuần thú sư, quả nhiên không sai!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.