Ánh mắt nham hiểm của thanh niên mũi ưng nhìn thấy Tần Vũ như kiểu bị dọa sợ, trong đầu hắn ta đã hiện lên cảnh tượng bị phân thây. Nghĩ vậy, trong lòng hắn ta trào dâng cảm giác khát máu vô cùng biến thái.
Ầm!
Thương ảnh khổng lồ ập xuống truyền ra tiếng nổ kinh người. Dưới sự dao động năng lượng điên cuồng này, hai đài chiến đấu hợp nhất với nhau chấn động kịch liệt. Nếu như chất liệu không tốt thì chỉ sợ một đòn này thôi, đài chiến đấu đã sụp xuống ngay tức khắc rồi. Bụi bay đầy không khí, ngay khi thanh niên mũi ưng tưởng rằng chiến thắng đã nằm trong tay mình thì một bóng người từ từ bước ra khỏi màn bụi mịt mù.
“Này…Làm sao có thể như vậy được?”
Nhìn thấy cảnh này, thanh niên mũi ưng không khỏi choáng váng. Hắn ta nhìn chằm chằm Tần Vũ, hắn ta không thể tin nổi khi nhìn thấy người này chẳng hề bị thương một tí nào!
Hắn ra hiểu rất rõ uy lực của chín đạo thương ảnh, ngay cả cường giả cấp 9 cũng không dám dùng thân thể mình để chống đỡ. Thế nhưng hành vi của Tần Vũ đã hoàn toàn phá vỡ nhận thức của hắn ta. Người này là quái vật ư?
Sắc mặt thanh niên mũi ưng tái nhợt, khi nhìn Tần Vũ, rốt cuộc trong mắt hắn ta lộ ra vẻ sợ hãi. Nếu như ngay cả Trọng Ảnh Thương Quyết cũng không đối phó được với Tần Vũ mà hắn ta cũng không nghĩ ra được chiêu thức nào khác nữa thì làm sao có thể đánh bại được đối phương,
Không một ai biết, trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc vừa rồi, Tần Vũ đã dẫn động Phong Chi Linh Thể. Trừ khi sử dụng công kích của pháp tắc, nếu không cho dù thể chất và võ công có mạnh tới đâu cũng không thể làm hắn bị thương.
“Ngươi làm màu đủ chưa? Tiếp theo đến lượt ta.”
Tần Vũ khẽ nhếch khóe miệng, ánh mắt trở nên lạnh lùng, một luồng linh lực phong hệ cuộn trào ra từ trong cơ thể hắn. Dưới sự dẫn dắt của luồng linh lực này, không khí xung quanh thay đổi, từng tầng sóng gió nổi lên. Chợt Tần Vũ mở bàn tay ra, sóng gió nhanh chóng thu lại như nhận được lệnh, chúng không ngừng tụ lại trong lòng bàn tay hắn và nén lại thành một quả cầu. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, sóng gió điên cuồng ngưng tụ lại thành một đoàn năng lượng xoay tròn tốc độ cao tạo ra sự dao động mơ hồ đáng sợ khiến cho kẻ khác phải sợ hãi.
“Đây là võ học gì vậy?”
Thấy vậy, thanh niên mũi ưng không nhịn được hỏi.
“Đây chính là chiêu thức do ta tự nghĩ ra, La Toàn Hoàn.”
Tần Vũ nhướng mắt, cười lạnh lùng với thanh niên mũi ưng: “Ngươi là người may mắn đầu tiên trở thành kẻ địch của nó đấy.”
Nói xong, Tần Vũ duỗi bàn tay ra, La Toàn Hoàn trong lòng bàn tay gào thét lao thẳng về phía thanh niên mũi ưng. Tốc độ của nó nhanh đến kinh ngạc, chỉ trong chớp mắt đã tới chỗ đối phương.
Thanh niên mũi ưng sợ hãi, hắn ta vội giơ cây thương lên chặn. Tuy nhiên ngay sau đó, sóng gió ngưng tụ lại trong La Toàn Hoàn bùng nổ, sức gió cuồng bạo mang theo cả người lẫn cây thương xoay tròn bay lên.
“Phụt.”
Thanh niên mũi ưng phun ra máu, cơ thể hắn ta không ngừng xoay tròn trên bầu trời cũng dần dần dừng lại. Hắn ta kinh hãi phát hiện ra bản thân mình đã bị cuốn lên trời cả trăm trượng và sắp rơi xuống đất. Với khoảng cách xa như thế cộng với việc bay bị hạn chế nên hắn ta không thể quay về khu vực đài chiến đấu.
“A!”
Tiếng kêu thảm thiết không cam lòng vang vọng khắp trời cao, thanh niên mũi ưng rơi thẳng xuống mặt đất.
Kết cục cuối cùng cũng y như đối thủ vừa rồi của Lâm Lăng, ngã mạnh xuống đất thịt nát xương tan.
“Trình độ của Học viện Vũ Lăng chỉ như này thôi sao? Chả đáng để ra tay.”
Tần Vũ thầm lắc đầu, dáng vẻ trông lông bông hết sức.
“Này…”
Khi nhìn thấy lại có một thí sinh của Học viện Vũ Lăng bị thí sinh của Học viện Thiên Diễn đánh bại, đột nhiên bầu không khí bên ngoài quảng trường trở nên kỳ quái.
Mười năm trước, Học viện Thiên Diễn bị Học viện Vũ Lăng diệt toàn đoàn và phải chịu sự nhục nhã. Sau khi nén giận suốt mười năm, lần này bọn họ lật ngược tình thế và đánh bại đối thủ!