“Rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Không phải tụi Tiểu Dăng đều ở không gian ba lô sủng vật sao?” Nhìn ba con sủng vật trước mặt, trong lòng Lâm Lăng tràn ngập kinh ngạc.
Trước khi hôn mê, hắn nhớ mình đã thu chúng vào không gian ba lô sủng vật rồi mà.
Lúc đang muốn dò hỏi hệ thống thì giọng nói lạnh nhạt hợp thành từ âm thanh điện tử đột nhiên vang lên trong đầu: “Vừa rồi ký chủ rơi vào trạng hôn mê thái, vì bảo đảm an toàn cho ngài, tự động mở ra hình thức sủng vật bảo vệ chủ.”
Nghe thấy lời này, Lâm Lăng lập tức hiểu ra.
Hắn cảm thấy thật mừng rỡ, không ngờ hệ thống còn có hình thức bảo vệ chủ như vậy, cũng biết điều thật đấy.
Sau khi biết rõ mọi chuyện, Lâm Lăng lập tức thu bọn động vật Công Phu Tiểu Dăng vào không gian ba lô sủng vật lần nữa.
Trước khi chưa chấp hành nhiệm vụ ám sát, hắn phải cố hết sức không để bại lộ đội sát thủ át chủ bài là Lang Chu và Công Phu Tiểu Dăng.
Nếu không, hai con sủng vật quái dị này vừa xuất hiện thì những người biết được nhất định sẽ liên tưởng đến hắn.
Lúc trước ở thành Thiên Vũ, hắn vừa đạt được hệ thống tiến hóa sủng vật, bởi vì vội vã kiếm tiền nên cũng bỏ sót điểm này, cho nên mới bị Triệu gia chủ bọn họ phát hiện.
Nhưng cũng may hai gia chủ đều là người một nhà, đều che giấu thay cho hắn.
||||| Truyện đề cử: Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ |||||
Đặc biệt là Triệu gia chủ, vì giấu giếm thân phận của Lâm Lăng mà ông ta đã diệt trừ tam quản gia và tất cả những hộ vệ biết được sủng vật của Lâm Lăng.
Tuy thủ đoạn tàn nhẫn, nhưng lại là phương pháp giải quyết mọi chuyện hữu hiệu nhất.
Cho nên hiện tại, dù là ở đế đô Viêm thành hay là học viện Thiên Diễn, trừ tổ chức Minh Các ra thì không ai biết hắn có được năng lực thuần thú thần kỳ này.
Nhìn từ góc độ nào đó, có thể nói tổ chức Minh Các là thế lực đứng sau Lâm Lăng, hơn nữa có chỉ tiêu nhiệm vụ, tất nhiên họ sẽ che chở cho hắn.
Đương nhiên, mặc dù tổ chức Minh Các mạnh đến mấy, nhưng tin tức mà bọn họ nắm giữ được từ Lâm Lăng cũng đã là chuyện của quá khứ.
Hiện giờ thực lực của Công Phu Tiểu Dăng và Lang Chu đã không còn thuộc cấp bậc chiến lực như thông tin Minh Các thu gom được của lúc trước.
Còn có Hỏa Lân Hổ và Tứ Bảo thu nạp sau này cũng có bản lĩnh đặc thù của từng con.
Lâm Lăng thở ra một hơi, sắp xếp lại dòng suy nghĩ lần nữa, sau đó lại chuyển sự chú ý lên người mình.
Hắn ngạc nhiên phát hiện, sau khi nuốt vào Tẩy Tủy Đan, tốc độ linh lực tuần hoàn trong đa số kinh mạch cơ thể rõ ràng đã trôi chảy hơn không ít.
Hiển nhiên, những thứ dơ bẩn trong kinh mạch đều đã bị rửa sạch.
Thậm chí là các công năng trong cơ thể cũng có sự gia tăng rất lớn.
Mà tạp chất màu đen nhớp nháp trên người hắn cũng bị năng lượng của Tẩy Tủy Đan rửa sạch, ép độc tố ra ngoài lỗ chân lông.
“Thì ra Tẩy Tủy Đan có công hiệu cường hóa thân xác, thật sự không tồi.”
Lâm Lăng nắm bàn tay lại, cảm nhận được cơ bắp cả người tràn ngập sức mạnh nên rất vừa lòng.
Người sống trên đời, cho dù là ăn cơm hay hít thở cũng hoặc nhiều hoặc ít để lại chút dơ bẩn trong cơ thể.
Mà những tạp chất đó tích tụ trong thân thể, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến tốc độ tu luyện và các cơ năng khác.
Cũng vì nguyên nhân này mà tạo thành mục đích nghiên cứu chế tạo ra Tẩy Tủy Đan.
Đã trải nghiệm qua lợi ích mà Tẩy Tủy Đan mang đến, Lâm Lăng cũng không trì hoãn mà quyết đoán ném viên còn lại vào miệng.
Giống như lúc nãy, cứ vào miệng là tan.
Năng lượng như dòng nước ấm mênh mông, trong nháy mắt đã chảy vào cơ thể, chảy xuôi ra khắp người.
Có lẽ là lần đầu trải qua tẩy kinh phạt tủy nên thân thể mới có cảm giác đau mãnh liệt như vậy. Lần này, Lâm Lăng không những không đau, ngược lại còn có chút sảng khoái, trên dưới toàn thân đều trở nên nhẹ nhàng rất nhiều.
Giống như đêm đầu tiên của tấm thân xử nữ, chặt mà đau, sau này lại càng ngày càng suиɠ sướиɠ. Cảm giác này khiến Lâm Lăng mơ mơ màng màng, khóe miệng chậm rãi nhếch lên một nụ cười dâʍ đãиɠ.
Đại khái là nửa canh giờ sau, toàn bộ dược hiệu của Tẩy Tủy Đan đã phát huy hết trong cơ thể Lâm Lăng.
Lâm Lăng đứng dậy từ trên giường, cả bộ quần áo hiện ra một màu đen xì, dính đầy dơ bẩn, mà tinh khí thần của hắn lại tràn trề hơn rất nhiều.
“Không ngờ trong cơ thể ta lại dơ như vậy.” Lâm Lăng cười tự giễu, không nhịn được mùi hôi thối này nên lập tức bỏ đi quần áo.
Hắn tùy tiện vẽ ra một phù văn Hỏa hệ, trực tiếp thiêu hủy bộ quần áo dơ bẩn đó đi.
Bảo hắn giặt đồ là không có khả năng.
“Hơi nước lượn lờ.”
Sau đó, Lâm Lăng lại thi triển một pháp thuật Thủy hệ, hoàn toàn rửa sạch dơ bẩn trên người.
Nhìn sàn nhà ướt dầm dề, Lâm Lăng không chê phiền phức mà thi triển pháp thuật hỏa hệ lần nữa để làm bốc hơi tất cả nước ứ đọng.
“Quả nhiên biết pháp thuật thì rất tiện trong lúc sinh hoạt.”
Lâm Lăng nhếch miệng cười, tìm được một cái cớ hợp lý biện minh cho sự lười biếng của mình.
Kế tiếp chính là Khí Huyết Đan.
Lâm Lăng thay một bộ quần áo sạch sẽ, sau đó chuyển sự chú ý về phía hộp đan dược còn lại.
Sau khi mở ra, đập vào mắt hắn chính là năm viên đan hoàn nhỏ có màu đỏ đậm như máu, mơ hồ tràn ngập một luồng huyết khí nồng đậm.
Tuy Lâm Lăng chưa từng dùng đến Khí Huyết Đan, nhưng cũng biết đây là một loại đan dược bổ sung Khí Huyết cho cơ thể.
Mọi người đều biết, tuổi thọ của một người dài ngắn ra sao được quyết định bởi độ mạnh yếu của khí huyết trong thân thể.
Giống như người trẻ tuổi có khí huyết tràn trề, làm gì cũng có sức lực, cho dù thức suốt cả đêm thì ngủ bù một giấc là khỏe mạnh lại bình thường.
Nhưng đổi lại là một lão già, khi độ tuổi dần tăng trưởng, khí huyết càng ngày càng suy yếu thì làm vậy là đã bước nửa chân vào quan tài.
Võ tu không chỉ theo đuổi sức mạnh, mà còn có một điều càng quan trọng nữa, đó là theo đuổi đạo vĩnh sinh hư vô mờ mịt.
Tu vi càng cao thì trải qua sự rèn luyện của linh khí thiên địa càng nhiều, khí huyết trong cơ thể cũng càng mạnh lên, tất nhiên tuổi thọ càng dài.
Thậm chí, một ít cường giả võ đạo còn có thể duy trì dung mạo trẻ trung mãi mãi. Mặt ngoài nhìn như một người tuổi trẻ, thật ra đã là một ông lão sống hơn trăm tuổi.
Lâm Lăng từng chết một lần nên kiếp này rất coi trọng sinh mệnh quý giá.
Cho nên hiện giờ, hắn cảm thấy rất vui mừng khi sử dụng năm viên Khí Huyết Đan này.
Ngay lập tức, Lâm Lăng cực kỳ dứt khoát mà nuốt một ngụm hết năm đan hoàn.
Tẩy Tủy Đan vào miệng là tan, nhưng vị của những viên Khí Huyết Đan đó lại giống như thịt viên, ăn rất đã miệng.
Sau khi nuốt vào dạ dày, chỉ trong mấy phút ngắn ngủn, Lâm Lăng đã nhận thấy được một luồng năng lượng tràn đầy khí huyết cực đoan bùng nổ trong dạ dày.
Sau đó, sức mạnh khí huyết này tràn dọc theo dạ dày vào kinh mạch quanh người, chảy khắp cả thân thể.
Nhưng khi số lượng lớn năng lượng huyết khí tràn ngập toàn thân, khuôn mặt Lâm Lăng lập tức đỏ lên, cứ như vừa mở miệng cũng có thể phun ra một luồng hơi nóng.
Mà trong lúc sức mạnh khí huyết không ngừng tràn vào, thân thể Lâm Lăng dần nóng lên, làn da cũng càng ngày càng đỏ.
Nhìn tình trạng này cứ như dùng ngón tay ấn lên làn da cũng có thể chảy máu ra vậy.
Đó là vì khí huyết lúc này trong cơ thể Lâm Lăng thật sự quá tràn đầy, bắt đầu thẩm thấu ra từ những mạch máu nhỏ, sau đó ùa vào da thịt bên ngoài nên mới xuất hiện tình trạng trên.
Nhưng so với dược hiệu như mãnh hổ của Tẩy Tủy Đan thì rõ ràng Khí Huyết Đan ôn hòa hơn rất nhiều.
Trừ có hơi chóng mặt nhức đầu ra thì cũng không có gì khó chịu lắm.
Cứ như vậy, dưới sự hấp thu tham lam của Lâm Lăng, mãi đến khi sắc trời tối lại, màu đỏ rực trên da hắn mới dần dần nhạt đi.
Năm viên Khí Huyết Đan đó ít nhất cũng giúp hắn gia tăng thêm năm năm tuổi thọ.