Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1006: Đó là Tô Minh!  




Không thể!
Bị Ma La Kiếm khóa chặt thì có cơ hội chạy thoát không?
Có! Nhưng đám người Liệt Nhật Hoàng đã bỏ lỡ cơ hội chạy thoát.
Bởi vì Tô Minh ra tay quá đột ngột, không hề báo trước khiến đám người Liệt Nhật Hoàng không có sự chuẩn bị, vì vậy đã bỏ lỡ thời cơ.
“Cái gì?”, Liệt Nhật Hoàng vẫn chưa thi triển thân pháp thì đã có cảm giác bị một thực lực tuyệt đối và không gian khống chế, dường như rơi vào ranh giới của cái chết mà giãy dụa cũng không có ích gì.
Cả đời Liệt Nhật Hoàng chưa từng biết sợ hãi, vậy mà giờ đây mặt cắt không còn giọt máu, chẳng khác gì người chết.
Tim Liệt Nhật Hoàng đập loạn nhịp như rơi xuống vực thẳm.
Trong lúc khao khát được sống trỗi dậy, nếu đã không chạy được thì chỉ còn cách liều mạng thôi. Liều rồi, biết đâu lại có cơ hội sống.
Tiếc rằng không kịp nữa rồi…
Ông ta vừa mới quay đầu lại thì chỉ cảm thấy trước mặt có một đường kiếm ảnh.
Kiếm ảnh bao trùm khắp đất trời.
Kiếm ảnh len lỏi vào tinh thần, đầu óc, thể xác và tư duy của ông ta.
Kiếm ảnh như muốn hút máu, moi tim, hút linh hồn của ông ta.
“Không…”, Liệt Nhật Hoàng thảm thiết kêu lên nhưng vẫn chưa dứt thì đã bị tiêu diệt.
Cùng biến mất với ông ta là chiếc tàu con thoi, là tất cả mọi người trong vương triều Liệt Nhật đến cùng ông ta lần này.
Cả đoàn bị tiêu diệt mà không còn sót lại chút gì.
Đó là vương triều Liệt Nhật đấy!
Trời đất ơi!!
Đây là vương triều gần như mạnh nhất trong thế giới Tiểu Thiên, là tồn tại của chốn thần tiên trong lòng của hàng triệu tu giả võ đạo của Thiên Đường Ngục.
Vậy mà bị tiêu diệt trong giây lát?
Cảm giác này phải hình dung như thế nào nhỉ?
Không thể hình dung nổi!
Chỉ biết rằng, cả Thiên Đường Ngục ít nhất có 1/5 tu giả võ đạo đã ngất đi.
Chỉ biết rằng toàn bộ Thiên Đường Ngục lúc này như biến thành đảo chết. Mọi hơi thở, ánh mắt, khí tức, nhịp tim đều ngừng lại, giống như quy luật thời gian bị ngưng trệ.
Tất nhiên, không phải tất cả mọi người đều ngây ra. Trong đó vẫn còn một người ngoại lệ.
Đó là Tô Minh!
Trong lúc tất cả mọi người đều đờ đẫn ra thì Tô Minh không bỏ lỡ chút thời gian nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.