Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1060: Địa vị lớn hơn nữa thì đã làm sao? 




"Thật sự cảm ơn cậu", Vân Thượng Phong khom lưng nói, ở trong lòng ông ta, hình tượng của Tô Minh ngay lập tức cao cả như bầu trời.
Nếu không phải Tô Minh ngăn cản, ông ta hận không thể quỳ xuống để cảm tạ Tô Minh.
Cách đó không xa, Giang Tiễn xấu hổ, chấn động, ao ước, ghen tị đến mức không biết tìm cái lỗ nào để chui vào.
Hắn cảm thấy mình chính như là một thằng hề.
"Cô Quan, đánh cuộc của chúng ta, có thể chắc chắn chứ?", Tô Minh nhìn về phía Quan Khuynh Thành, nở một nụ cười nghiền ngẫm.
"Dĩ nhiên là chắc chắn, Quan khuynh Thành tôi nói lời giữ lời, từ giờ khắc này, anh chính là người đàn ông của Quan Khuynh Thành, trọn đời trọn kiếp", giọng nói của Quan Khuynh Thành có chút kiêu ngạo cùng lạnh lùng nhưng cũng rất nghiêm túc.
"Chuyện này", Vũ Bất Bại sốt ruột, muốn nói cái gì đó, nhưng lại bị Quan Khuynh Thành nhỏ giọng cầu xin: "Ông, cháu xin ông đừng ngăn cản".
"Bé Quan, thân phận của cháu", Vũ Bất Bại thật sự hết nói nổi, ông ta là đang muốn cứu Tô Minh có được hay không???
Thân phận của Quan Khuynh Thành quá kinh khủng.
Chuyện hôn nhân đại sự của Quan Khuynh Thành, căn bản không phải một mình Quan Khuynh Thành có thể quyết định được?
Bây giờ, Quan Khuynh Thành và Tô Minh chỉ vì một lần đánh cược, liền tùy tiện quyết định chuyện cả đời, quả thực quá điên rồ, ngộ nhỡ bị bố mẹ Quan Khuynh Thành, người trong gia tộc biết được, yêu nghiệt tuyệt thế vô song Tô Minh liền tiêu đời rồi.
"Tạm thời không có ai biết thân phận của cháu, chuyện của cháu và anh ấy cũng sẽ không công khai", Quan Khuynh Thành thấp giọng nói: "Còn tương lai, ông, trước đây không phải ông rất coi trọng anh ấy hay sao? Ngộ nhỡ, anh ấy thực sự chống lại được, thật sự đạt tới tầng đó để quang minh chính đại cưới cháu thì sao?”
"Không bao giờ có hai từ ngộ nhỡ", khóe miệng Vũ Bất Bại co quắp: "Có chống lại được cũng vô dụng thôi! Cháu không biết lai lịch của mình là gì sao?"
"Được rồi, ông, đây là việc riêng của cháu, ông cứ an tâm! Cháu cam đoan với ông, thế lực sau lưng cháu sẽ không nhắm vào anh ấy", Quan Khuynh Thành nghiêm túc nói: "Dù sao cũng là người đàn ông của cháu, cháu có thể giương mắt nhìn anh ấy chết sao?"
"Tùy cháu", Vũ Bất Bại thật sự bị đánh bại, ánh mắt nhìn về phía Tô Minh mang theo vẻ thương hại, trong lòng ông ta thầm nghĩ: Thằng nhóc, cậu tốt nhất chỉ nên đùa giỡn, ngoài miệng cậu có thể là người đàn ông của con bé, con bé có thể là người phụ nữ của cậu, nhưng ngàn vạn lần đừng động lòng với bé Quan, nếu không, một ngày nào đó trong tương lai, cậu không phải là đối mặt với chia uyên rẽ thúy, mà sẽ bị nghiền chết bởi thế lực của bé Quan.
Trên thực tế, Vũ Bất Bại muốn nói rồi lại thôi, tâm tình chập chờn, nhiều lần bị Quan Khuynh Thành ngăn cản, để Tô Minh đoán được một ít, địa vị của Quan Khuynh Thành hẳn là rất lớn.
Nhưng anh cũng không sợ.
Tô Minh anh, vốn xuất thân tầm thường, từ tầng Võ thấp từng bước vùng dậy, giờ đây đã trở thành người vô địch thế giới Tiểu Thiên!!!
Địa vị lớn hơn nữa thì đã làm sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.