Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1100: Nhân khẩu ít tới đáng thương.  




Lại có vài người biết là biển Vô Mệnh này không đơn giản.
Biển Vô Mệnh không chỉ là biển mà nó còn có vô số tiên đảo ngang dọc, lơ lửng bị các trận pháp biến hóa kỳ ảo che lấp.
Những tiên đảo này, có cái nào mà tuổi đời không hơn trăm triệu năm?
Trên mấy tiên đảo này lại có các thế lực lánh đời được truyền thừa từ các thế lực lánh đời thời viễn cổ của thế giới Tiểu Thiên.
Trừ những thế lực lánh đời này, ở nơi sâu nhất của biển Vô Mệnh còn có trận pháp cổ biến hóa khôn lường và Mắt biển bị sương mù che khuất.
Mắt biển có đường kính khoảng trăm mét, luôn tự xoay tròn một cách điên cuồng.
Nó tự xoay tạo thành một xoáy nước khổng lồ, xoáy nước nối liền với đáy biển, sâu thẳm vô tận.
Mắt biển là cổng vào của Võ Tông!
Mắt biển xuống dưới một trăm ngàn mét là một thành trì cổ bị ngâm trong nước biển không biết bao nhiêu năm.
Thành trì này không lớn nhưng mỗi một viên gạch của thành trì đều được đúc bằng vu thạch, là vu thạch trong truyền thuyết.
Loại đá này nổi tiếng nhờ độ cứng rắn và chất lượng đáng sợ của nó.
Cũng chỉ ngôi thành được tạo bằng vu thạch mới có thể sừng sững không sứt mẻ trong nước biển hàng trăm triệu năm.
Cổng vào thành nối liền với điểm cuối của Mắt biển, để tránh cho việc nước biển tràn vào trong cổng thành, nơi tiếp giáp giữa hai bên còn một Sát Môn.
Sát Môn này trông như một cánh cửa bình thường nhưng trên cửa này có chứa đựng ý chí võ đạo của Võ Thần.
Võ Thần chính là người sáng lập nên Võ Tông.
Đó là một lão quái vật siêu cấp sống mấy chục triệu năm từ thời viễn cổ tới thời thượng cổ, là lão quái vật đáng sợ nổi tiếng đời đời, đè ép cường giả siêu cấp của mấy thời đại.
Một tia ý chí võ đạo của ông không chỉ có thể chặn lại nước biển, không cho chảy vào trong thành trì cổ Võ Tông mà nó cũng như cái đỉnh trấn áp biển Vô Mệnh vô diễn. Trong vô số năm tháng, biển Vô Mệnh chưa từng xảy ra sóng thần hay động đất dưới đáy biển, trong đó có công lao không thể bỏ qua của ý chí võ đạo của Võ Thần trên Sát Môn này.
Tiến vào trong Sát Môn như là tới thế giới khác.
Một thế giới yên tĩnh, xa xưa, cách biệt với cả thế giới bên ngoài.
Trong thành chỉ còn khoảng một ngàn người sống.
Nhân khẩu ít tới đáng thương.
Nhưng nếu võ đạo tu giả ở thế giới Tiểu Thiên bên ngoài có thể vào đây để nhìn thấy những người này thì chắc sẽ bị dọa tới mức tè ra quần mất. Bởi vì, dù một ngàn người này ăn mặc quần áo mộc mạc, lạc hậu, thậm chí còn không đẹp đẽ bằng người thường, không một chút cao sang quý giá nhưng một ngàn người này, bất kể là già hay trẻ, nam hay nữ, tất cả đều có thực lực từ Chân Hoàng trở lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.