Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1147: Đài Võ Thần cực kỳ đồ Sộ.  




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tô Minh không để ý thấy Vũ Bất Bại lo lắng, vì anh cũng chẳng mấy tập trung, chỉ nghĩ làm cách nào để có thể vào làng Mai Cốt.
Chẳng bao lâu sau, hai người đã đi đến đài Võ Thần - trạm cuối cùng của thành trì cổ.
Đài Võ Thần cực kỳ đồ sộ.
Cả đài Thần Võ là một khối đá, nhưng khối đá này lớn đến mức giật mình, dài hơn 5000 trượng, rộng hơn 3000 trượng, cao cũng cỡ 1000 trượng, điều khiếp người nhất là cả đài Thần Võ là một khối đá liền mạch.
Tổng thể đài Thần Võ có màu xanh và xanh đen, nhưng nhìn kỹ lại thì trên dưới đài Thần Võ khổng lồ không ít chỗ lại có màu đỏ thẫm.
Những thứ đó đều là vết tích do máu lưu lại.
"Đài Thần Võ này chính là do ông cụ lão tổ tông của Võ Thần chúng tôi một kiếm chém đứt từ đá Thông Thiên vào thời viễn cổ, rồi lại dùng đại thần thông hư ảo vận chuyển vượt sông tới đây", Vũ Bất Bại giới thiệu, trong giọng nói tràn ngập vẻ tự hào.
Tô Minh nhìn chằm chằm vào đài Thần Võ, trong lòng cũng chấn động, một kiếm chém được một tảng đá lớn như thế này, còn có thể vượt sông dịch chuyển hư vô tới đây, việc này phải có thực lực võ đạo cỡ nào chứ?
Thực lực cỡ hoàn toàn chân chính đạt đến mức dùng tay cũng có thể rời sông lấp núi, chặt đứt biển cả ấy chứ nhỉ?
"Hàng tỉ năm qua, tất cả những trận đấu trong Võ tông đều được quyết định trên đài Thần Võ, vì thế mà trên đài Thần Võ đã lưu lại vô số vết máu", Vũ Bất Bại lại nói.
Vũ Bất Bại đang giới thiệu đài Thần Võ thì đằng sau cách đó không xa, Vũ Chân Uổng đã không đợi được nữa, mặc dù Vũ Chân Uổng đã cố hết sức kiềm chế, nhưng toàn thân vẫn hơi run run.
Hắn ta thậm chí còn liếc nhìn về phía Quan Khuynh Thành rồi âm thầm thề: "Cô Quan, đợi đó, mở to mắt của cô ra mà nhìn người đàn ông cô yêu thích rốt cuộc sẽ bị Vũ Chân Uổng này nghiền nát ra sao?"
"Cậu Tô, có hứng thú lên đài Thần Võ một vòng không?", cuối cùng, Vũ Bất Bại đã lên tiếng.
Võ tông vô cùng si mê võ đạo. Nếu Tô Minh đã được Vũ Bất Bại tán thưởng và coi trọng thì lại càng muốn mời Tô Minh đến Võ tông, đương nhiên sẽ không để Tô Minh đến phí công một chuyến.
Luận bàn giao lưu chắc chắn là việc phải xảy ra.
"Việc này...", Tô Minh có chút cười khổ, nói thực anh không hứng thú lắm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.