Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1240: 32 nhát kiếm kia đã bị nghiền nát.  




Kiếm nào kiếm nấy đều ẩn chứa thần thông và bỏ thêm kiếm ý hậu kỳ, mạnh mẽ như rồng.
Hơn nũa, 32 kiếm liên tiếp kia còn là một chiêu tổ hợp kiếm pháp và thần thông.
Chúng nối đuôi nhau kết nối với thiên nhiên, bỏ qua quy luật đất trời, rút tinh hoa, bổ biển rộng. Mỗi một kiếm đều cực kỳ chuẩn xác, ngăn trước mặt và chém vào cùng một vị trí.
Vả lại, 32 kiếm mà Lâm Yển dùng cũng ở một cấp độ rất cao, là bán bộ cấp Đạo, thậm chí, trong kiếm còn phong ấn thần hồn của một số thần thú thái cổ cực kỳ mạnh mẽ. Chúng giúp sức mạnh của chiêu kiếm tăng vọt. Hơn nữa, còn có các pháp trận cổ, bí pháp cổ... Tóm lại, chiêu này rất mạnh và còn là chiêu sở trường của Lâm Yển.
Trong kiếm có người, người hòa mình vào tự nhiên, tự nhiên là quy luật đất trời, đất trời lại hòa vào kiếm tâm.
Lâm Yển vừa ra tay đã bộc lộ ra thực lực vượt ngoài sức tưởng tượng của mọi người.
Sự đáng sợ của cảnh giới Thiên Diễn cũng được thể hiện rõ mồn một.
Hơn nữa, Lâm Yển chỉ dùng 0.01 giây để thi triến 32 kiếm, tốc độ ra tay cũng thuộc dạng khủng bố.
Lúc này, những người được cho là thiên tài kiếm đạo của các thế lực lánh đời ở thế giới Tiểu Thiên có mặt ở đây đều kinh ngạc ngây người... Chấn động trước màn trình diễn kiếm đạo đậm chất nghệ thuật của Lâm Yển.
Nhưng mà, dù là thế!
Thoáng chốc.
Keng, keng, keng...
Tiếng va chạm chói tai vang lên, 32 kiếm của Lâm Yển lập tức dập nát.
Tiếng nát bấy không ngừng vang lên, Lâm Yển càng lùi lại nhanh hơn, sắc mặt cũng có chút trắng bệch.
Trước 32 nhát kiếm kinh khủng ấy, bia Huyền Diệu vẫn đánh đâu thắng đó, không gì có thể cản nổi.
Đặc biệt là những con chữ trên tấm bia, chúng càng trở nên sáng chói và tỏa ra khí thể xa xưa.
Nếu lắng nghe thì dường như có một giọng nói từ xa xăm đang tụng những con chữ trên tấm bia ấy.
Chỉ chốc lát sau, 32 nhát kiếm kia đã bị nghiền nát.
Cả quá trình diễn ra một cách hết sức dễ dàng, khiến người ta khó hiểu.
"Cửu Thiên Vô Cực, Bát Hoang ngưng tụ! Dẫn Thần Thiên! Nổi gió quỷ! Đại Thiên Kiếm Linh Phong Bạo!", mắt thấy bia Huyền Diệu kia đập tới, trong giây phút sống còn ấy, Lâm Yển bỗng gằn từng chữ một, quát.
Khí thế cả người ông ta chợt biến đổi, tựa như bị vô số khí tức đáng sợ nhập vào người.
Khiến khí tức trên người ông ta rối loạn.
Nhưng lại không ngừng tăng lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.