Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1246: Tóm lại chỉ là quà xin lỗi thôi. 




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Người kinh hãi nhất phải kể đến con gái ông ta là Quan Khuynh Thành.
Cô ta hiểu quá rõ phụ hoàng của mình là người kiêu ngạo đến mức nào?
Không dưới một lần cô ta từng nghe phụ hoàng cô ta kiêu ngạo mà nói rằng: “Trên đời này chỉ quỳ trước bố mẹ chứ không quỳ trước trời đất”.
Trong trí nhớ của cô ta, đừng nói là quỳ xuống mà kể cả cúi đầu trước người khác thì phụ hoàng cũng chưa bao giờ có.
Kể cả đối mặt với chủ nhân của La Thiên đẳng cấp nhất và có danh tiếng lớn nhất ở thế giới Đại Thiên thì phụ hoàng của cô ta cũng chưa từng khiếp sợ, cùng lắm là coi như những người bạn bình thường.
Nhưng hiện giờ phụ hoàng lại quỳ xuống xin bái sư?
Đây còn là phụ hoàng của mình không?
Tam quan của Quan Khuynh Thành như sụp đổ.
Cô ta cảm thấy khó thở, cứ đờ đẫn nhìn phụ hoàng đang quỳ trên đất.
Những người khác có mặt ở đây cũng vậy.
Không khí lúc này thật sự quá nặng nề.
Hàng triệu ánh mắt nhìn về phía thiên nữ Tạo Hóa, họ kính sợ đến mức không còn từ gì có thể diễn tả nổi.
“Ông quá yếu, hơn nữa cũng không có tiềm lực”, thiên nữ Tạo Hóa lắc đầu, nói.
Nếu đồ đệ của cô ta yếu như Quan Hoàng thì thể diện của cô ta làm gì còn nữa?
Nói thật thì các nền văn minh đan xen, hỗn độn sinh tử, kỷ nguyên vô tận. Ngay từ đầu đến giờ cô ta chưa từng có ý nghĩ muốn thu nhận đồ đệ.
Chỉ ngoại trừ Tô Minh, còn không ai xứng đáng cả.
Tô Minh khiến cô ta không thể nhìn thấu và cũng chỉ duy nhất huyết mạch của Tô Minh khiến cô ta không nhìn thấu. Nhưng cô ta càng muốn trở thành bạn với Tô Minh, trở thành tri kỷ, trở thành người thân, thậm chí sau này còn trở thành người phụ nữ của anh, giúp anh thống lĩnh hậu cung cũng được, nhưng chỉ là không muốn nhận Tô Minh làm đồ đệ thôi.
“Tiền bối, tôi hiểu rồi”, Quan Hoàng cũng không miễn cưỡng. Ông ta hiểu, vị tiền bối ở trước mặt mình nói một là một chứ không có cơ hội thứ hai.
Ông ta đứng lên, hít một hơi thật sâu, nhìn Quan Khuynh Thành, nói: “Khuynh Thành! Tạm thời con không phải về Quan La Thiên nữa, cứ đi theo cậu chủ Tô đi, bưng nước pha trà cũng được mà học hỏi võ đạo cũng được, miễn là đừng bướng bỉnh quá”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.