Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1326: Cực kỳ đáng sợ.  




Ngoài ra có những ký tự đang bay lơ lửng như những câu thần chú hoang cổ, thậm chí như những văn tự ở văn minh tiền sử. Tất cả đều bay lượn rõ nét xung quanh bản thể của Kim Độc. Giữa mỗi ký tự dường như lại có mối liên quan quái dị, từng ký tự liên kết với nhau, tạo nên tầng vĩnh hằng với khí tức phòng ngự vô địch.
Bấy giờ, bởi vì uy áp từ huyết mạch Kim Bằng Thái Cổ của Kim Độc được phóng thích ra không hề che giấu, Hoang Thành bên dưới có 99.999% người tộc thú phải cúi đầu cung kính, sợ hãi dập đầu kính bái, không dám có một suy nghĩ nào khác, bấy giờ, dù Kim Bằng bắt họ tự sát thì chắc số người tộc thú bên dưới cũng sẽ nghe theo, đó chính là lợi ích mà uy áp huyết mạch mang đến.
“Thể Vĩnh Hằng và thể Kim Bằng lại dung hợp với nhau đến bảy mươi phần trăm”, Kim Cửu Thương thì thào nói, trong đôi mắt già nua, tối tăm, đầy khát máu và một chút e dè hiện lên vẻ chờ mong và kinh ngạc.
Thể Vĩnh Hằng cũng được, thể Kim Bằng cũng thế, cả hai đều là thể chất có cấp bậc cao nhất, hòa vào làm một với nhau thì đúng là tạo hóa của đất trời, hàng tỷ năm chưa chắc đã có một, huống chi còn dung hợp đến tận bảy phần.
Hay!
Hay lắm!
“Đi tìm chết đi!”, sau đó, tiếng kêu giết đầy lửa giận của Kim Độc cứ như trăm ngàn viên đạn hạt nhân nổ tung trên trời cao.
Âm thanh rung động.
Nhưng, trong âm thanh đó có ẩn chứa uy áp huyết mạch tộc Kim Bằng Thái Cổ, đi sâu hơn nữa, nó còn chứa cả thần thông âm thanh chỉ thuộc về bộ tộc này.
Thế nên tiếng rống đó khiến không gian phía trên Hoang Thành bắt đầu điên cuồng đổ sụp xuống, cứ như động đất không gian hàng tỷ năm khó gặp…
Trong tiếng gào rống, Kim Độc cũng nhấc móng vuốt lên đánh về phía Tô Minh.
Cực kỳ đáng sợ.
Chỉ cảm thấy một mũi nhọn màu vàng như đang chứa chất lỏng từ ánh mặt trời lướt qua ánh mắt và tâm hồn, có thể nói là vô địch thiên hạ!
Bộ tộc Kim Bằng Thái Cổ còn có một lợi thế nữa đó chính là vuốt Kim Bằng.
Huống chi Kim Độc còn chuyên môn dùng chân khí Thái Cổ vĩnh hằng để luyện chế móng vuốt của mình vô số lần?
Móng vuốt màu vàng đó có thể sánh ngang với đạo khí hạ phẩm, đúng là mạnh đến không thể tin nổi.
Khi móng vuốt đó đang đánh về phía Tô Minh thì có thể thấy rất rõ cả núi Vô Mệnh cũng bắt đầu rung lên, kinh khủng…
Cả núi Vô Mệnh cũng bị chấn động thì có thể biết được nó mạnh thế nào.
“Vuốt được đấy, tôi thích nó rồi”, khoảnh khắc đó, Tô Minh đột nhiên lên tiếng, anh nhếch miệng cười, Long Ngục Kiếm bất ngờ vung lên, vung tay lướt qua một đường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.