Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1369: Chỉ như vậy mà thôi.  




“Thực sự là hắn?”, gương mặt Tư Nam Quân trắng bệch, toàn thân run rẩy, nhiều năm không gặp, một lần nữa nhìn thấy Tư Sùng Tuấn, từng cảnh tượng bị ức hiếp thậm chí là chết thảm trên tay ông ta đều hiện lên rõ ràng ùa về trong ký ức bà ta, giống như có hàng ngàn, hàng vạn con kiến đang cắn xé trái tim bà ta, trong vô thức bà ta dịch sát lại gần Lâu Sở, dường như chỉ có vậy mới xoa dịu được nỗi bất an trong lòng.
“Nguy hiểm, cực kỳ nguy hiểm!!!”, sắc mặt Lâu Sở lúc này mặc dù không quá tái nhợt, nhưng hô hấp cũng đã xao động, nguyên nhân vô cùng đơn giản, ông ta cảm nhận được mùi chết chóc cùng nguy hiểm điên loạn tới tận xương tủy tỏa ra từ trên người Tư Sùng Tuấn.
Một loại nguy hiểm đến từ linh hồn cùng huyết mạch.
Lâu Sở gần như chắc chắn rằng đối thủ không chỉ mạnh hơn mình về thực lực và cảnh giới, mà còn mạnh hơn rất nhiều về những phương diện khác, hoàn toàn không thuộc cùng một đẳng cấp.
Nó giống như một quả bom, nổ tung từng mảnh trong đầu Lâu Sở.
Ông ta thậm chí còn bất giác lùi lại nửa bước.
Sự chấn động cùng không dám tin tưởng trong lòng có thể tưởng tượng được, khoảng thời gian này, thành công giành được chức vị tiểu tộc trưởng của nhà họ Lâu, cộng thêm hai người bảo vệ đắc lực kề cạnh, tự cao tự đại, đắc ý, thậm chí có bay bổng tại nơi sâu trong lòng ông ta hoàn toàn có thể hiểu được.
Nhưng vào lúc này, trong nháy mắt những điều đó dường như bị đánh tan thành khói bụi.
Cùng là thế hệ trẻ tuổi, tuổi tác của đối phương cũng không lớn hơn chính mình bao nhiêu, vậy mà...
“Tiểu tộc trưởng, không thể địch lại”, hai người bảo vệ theo sau Lâu Sở ngưng trọng nói, sự kinh hãi trong giọng nói cũng không thể che giấu được nữa, Lâu Sở có thể cảm nhận được áp lực khổng lồ từ Tư Sùng Tuấn, bọn họ làm sao lại không biết đây?
Mặc dù cảnh giới của hai tên bảo vệ chỉ kém hơn so với Bất Tử tầng bốn của Tư Sùng Tuấn một tầng mà thôi, nhưng họ đều có trực giác mạnh mẽ không thể giải thích được rằng nếu như Tư Sùng Tuấn trước mắt này muốn giết chết hai người họ, chỉ cần một chiêu.
Chỉ như vậy mà thôi.
Hai người bảo vệ lúc này trong lòng vô vàn hối hận, hối hận tại sao trước đó lại không ngăn cản tiểu tộc trưởng tới thế giới Tiểu Thiên, sa chân vào vũng lầy này...
Đương nhiên, hiện tại ngăn cản vẫn kịp thời.
“Em gái tốt của tôi, cô đúng là thứ rác rưởi trong rác rưởi, nhiều năm không gặp, đến ngày hôm nay cũng chỉ mới đạt tới cảnh giới Chân Hoàng, nếu như bị bố biết được, đại khái có thể bóp chết cô ngay tại chỗ đi? Bởi vì cô đã làm ô uế dòng máu của nhà họ Tư. Đương nhiên, nếu xét dòng máu thấp hèn của người mẹ hạ tiện kia của cô, một phế vật như cô ngược lại có thể lý giải được”, Tư Sùng Tuấn nở nụ cười cởi mở đùa cỡn, nói với Tư Nam Quân, rõ ràng là đang dùng những lời lẽ đặc biệt tàn nhẫn và lăng mạ để sỉ nhục Tư Nam Quân, nhưng những gì ông ta nói ra đều rất nhẹ nhàng và bình tĩnh, mang theo hương vị của sự tao nhã kỳ lạ.
Cơ thể Tư Nam Quân run lên như bị điện giật.
Bà ta nhìn chằm chằm Tư Sùng Tuấn, phẫn nộ, căm hận, đôi mắt cũng đã đỏ ửng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.