Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1374: Tô Minh dám ra tay ư?   




“Bà ta đáng chết nên tôi và sư tôn muốn đích thân ra tay tiễn bà ta xuống địa ngục. Mục đích của ông và chúng tôi giống nhau, vì vậy đừng xốc nổi”, Tô Minh nghiêm túc nói: “Nhường bà ta cho chúng tôi, coi như tôi nợ ông một mối ân tình”.
Tô Minh cũng là người biết đạo lý nên lúc này nói rất dễ nghe.
“Ha ha…”, Tư Sùng Tuấn bật cười, nói: “Trước khi xuống thế giới Tiểu Thiên, cậu chủ đây đã nghe nói, ở thế giới Tiểu Thiên có một vài con kiến ngu xuẩn. Hôm nay đúng là tận mắt nhìn thấy thật rồi”.
Tư Sùng Tuấn cười rồi lại đột nhiên thu lại nụ cười, khẽ nhe răng ra nói: “Con kiến kia! Cậu nghĩ là cậu chủ đây cần cậu nợ ân tình sao? Ân tình của cậu có đáng không? Cậu cũng xứng nợ ân tình của tôi sao? May mà tâm trạng của cậu chủ đây tốt, nên bây giờ chỉ cần quỳ xuống xin lỗi rồi giữ lại một cánh tay, sau đó thì cút đi!”
Tô Minh thở dài một tiếng, nói có vẻ bất lực: “Haiz! Hà tất phải như thế?”
Lời nói vừa dứt thì Tô Minh đột nhiên giơ tay lên.
Đã nể mặt rồi mà lại không muốn, vậy thì chỉ còn cách ra tay thôi.
Tô Minh dám ra tay ư?
Đây là điều mà tất cả mọi người có mặt ở đây đều không thể ngờ tới…
Ngay cả bản thân Tư Sùng Tuấn cũng không thể ngờ được.
Dù sao thì trong mắt ông ta, Tô Minh chỉ là con kiến của thế giới Tiểu Thiên, khéo còn yếu hơn người giúp việc của ông ta ngàn lần.
Nhưng chuyện đã xảy ra rồi…
Không chỉ vậy, lúc này Tư Sùng Tuấn còn phát hiện ra, hình như là ông ta bị khóa chặt, đó là kiểu khóa chặt mà không thể né tránh.
Tô Minh giơ tay lên tát ông ta một cái. Thoạt nhìn chỉ là cái tát tùy ý nhưng tốc độ lại vô cùng nhanh khiến Tư Sùng Tuấn cảm thấy ngạt thở.
Điều này tất nhiên là lợi ích mà Tô Minh lĩnh ngộ được quy luật không gian, hiện giờ anh không chỉ hiểu nhiều về nó mà còn hiểu rất sâu rộng.
Còn Tư Sùng Tuấn có chút đờ đẫn, làm sao có thể nhanh như thế được?
Trong chớp mắt…
“Bốp!”, một cái tát vang giòn truyền đến tai mọi người.
Toàn thân Tư Sùng Tuấn bay ra ngoài, nỗi đau thấu tim.
Nửa bên mặt của ông ta bị tát lõm vào, lúc thân người bay ra ngoài mà không thể khống chế được.
Tư Dạ ở bên cạnh vốn là người có tính cách bình tĩnh và ít nói như người máy nhưng lúc này con ngươi cũng như sắp bay ra ngoài. Trước tiên chưa nói đến việc người trẻ tuổi của thế giới Tiểu Thiên dám chủ động ra tay, cũng chưa nói đến hắn chủ động tát cậu chủ cả.
Mà nói ngay việc phản ứng cơ thể của cậu chủ cả khi bị tát cái này cũng là điều không thể ngờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.