Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1376:




Lúc này ông ta oán hận cực độ, con ngươi biến thành màu đỏ tím.
Nhưng cuối cùng ông ta vẫn không dám phản bác.
Bởi vì trực giác nói cho ông ta biết, người trẻ tuổi 20 tuổi đến từ thế giới Tiểu Thiên này thật sự có thực lực dễ dàng bóp chết ông ta.
Thật sự luôn!
Mặc dù có chết ông ta cũng không thể nào hiểu nổi, ông ta là đạo thể Hoang Kim cơ mà, còn ở cảnh giới Bất Tử vòng thứ 4 còn có thể vượt cấp mấy cảnh giới nữa. Nhưng trên thực tế thì trực giác của ông ta rất đúng, rất chân thật.
Tô Minh quét nhìn Tư Sùng Tuấn một cái rồi nhìn về phía Tư Nam Quân.
Chỉ nhìn một cái mà Tư Nam Quân cảm giác tuyệt vọng và sợ hãi đến cực độ.
Bà ta run rẩy, sắc mặt tái nhợt như tượng sáp.
“Những nỗi thống khổ thời thơ ấu khiến bà nung nấu tâm ý báo thù thì có thể hiểu được. Nhưng điên cuồng đến mức đánh mất mình và trở thành người phụ nữ độc ác khiến lòng người ghê tởm”, Tô Minh lặng lẽ nhìn Tư Nam Quân, nói: “Nói ra thì tôi vẫn phải cảm ơn bà. Nếu như không có bà thì ông già sẽ không thể tránh đến trái đất, cũng sẽ không cứu được tôi và trở thành sư tôn của tôi”.
Nhắc đến ông già, trong giọng nói của Tô Minh tràn đầy vẻ cung kính và cảm kích.
Đó đều xuất phát từ tận tâm Tô Minh.
“Thật đấy! Tư Nam Quân! Bà muốn báo thù người này hay nhà họ Tư ở Bình La Thiên cũng được, tôi đều có thể dễ dàng làm được. Nếu hiện giờ bà vẫn là người phụ nữ của sư tôn tôi, là sư mẫu của tôi thì tôi đều có thể giúp bà”, Tô Minh nói.
“Đừng nói nữa! Đừng nói nữa! A….”, Tư Nam Quân đột nhiên hét rống lên. Bởi vì những lời của Tô Minh khiến bà ta hối hận đến nỗi trái tim rỉ máu.
Người trẻ tuổi 20 tuổi ở trước mặt thật sự là đồ đệ của tên phế vật Ninh Triều Thiên.
Dựa vào cái gì?
Dựa vào cái gì chứ?
Tư Nam Quân đố kỵ đến phát điên.
Bà ta tính toán đủ kiểu, thậm chí còn vứt bỏ thể diện và lương tâm chỉ mong có cơ hội báo thù Tư Sùng Tuấn và nhà họ Tư. Kết quả thì sao? Thật nực cười.
Vậy mà tên phế vật như Ninh Triều Thiên phải tránh đến tầng võ thấp như trái đất giờ lại trở thành sư tôn của người trẻ tuổi vô cùng yêu nghiệt, mạnh đến mức khiến người khác tuyệt vọng.
Bà ta cảm thấy ông trời như đang đùa giỡn với mình.
Bà ta cảm thấy cuộc đời mình như một tấn bi kịch và hài kịch.
“Tại sao lại không nói nữa?”, sắc mặt Tô Minh đột nhiên trở nên dữ tợn, cảm xúc biến đổi, quay đầu mạnh, giơ tay lên nắm chặt Lâu Sở ở phía xa.
Lập tức…
Bùm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.