Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1490: Cực kỳ quý giá, đến mức vô giá.  




Cũng may Nhan Sở Ngọc là một con ngốc.
Thanh cao cái gì chứ?
Thế giới Đại Thiên này mỹ nữ nhiều vô số kể không thiếu, ngược lại thiếu là thiếu những yêu nghiệt siêu cấp như Diêu Kinh Hồng, đặc biệt hắn ta còn là học viên của học viện Thiên Uyên. Được Diêu Kinh Hồng để ý là phúc phần tu mười kiếp của cô đó, kết quả lại không biết quý trọng...
Đã gặp người ngu, nhưng chưa từng gặp ai ngu như vậy.
"Cô...", Diêu Kinh Hồng định nói gì đó nhưng đúng lúc này...
"Ha ha ha, anh Diêu, anh đến rồi còn ở dưới tầng một kì kèo gì vậy? Mau lên đây, uống rượu, uống rượu nào ha ha ha...", một giọng nói từ trên lầu truyền xuống, sang sảng mà lại tràn ngập tự tin.
Chính là Chu Tiến.
"Hừ", Diêu Kinh Hồng nhìn sâu vào Nhan Sở Ngọc một cái rồi quay sang liếc mắt nhìn Nhan Nguyệt: "Nguyệt Nhi, theo anh lên trên..."
Nhan Nguyệt vội vàng đi tới ôm lấy cánh tay Diêu Kinh Hồng, nhỏ giọng nũng nịu với Diêu Kinh Hồng: "Nhan Sở Ngọc lúc nào cũng giả vờ thanh cao như vậy, nếu anh Kinh Hồng thật sự nhìn trúng cô ta thì Nguyệt Nhi có cách khiến cô ta ngoan ngoãn nghe lời..."
"Vẫn là Nguyệt Nhi ngoan nhất", Diêu Kinh Hồng cười ha ha, nhéo má Nhan Nguyệt rồi thần thần bí bí nói: "Nguyệt Nhi thể hiện không tệ, đợi lên lầu gặp đám anh Chu, đến lúc đó em cũng có cơ hội được thấy thần uy của Tô Minh một lần đó!"
"A? Tô... Tô... Tô Minh? Vị công tử Tô Minh đó ư?", Toàn thân Nhan Nguyệt run rẩy, mở to đôi mắt xinh đẹp, tin tức của cô ta khá linh hoạt, cho nên gần đây cũng nghe nói đến chuyện của Tô Minh, lập tức nuốt nước miếng nói: "Ý của anh Kinh Hồng là..."
"Ha ha... trong tay của anh có một miếng đá lưu ảnh, ghi chép lại cảnh tượng trận chiến Tô Minh giết chết Quái Nhân Tiên Hạc của học viện Tiên Lạc ngày hôm đó", Diêu Kinh Hồng cười hi hi, cực kỳ đắc ý.
Nhan Nguyệt lập tức không biết nói gì, đến hít thở cũng khó khăn.
Rất hứng thú.
Cô ta biết tất cả những hình ảnh đại phát thần uy của Tô Minh ở học viện Tiên Lạc gần đây đã được biên tập lại thành đá lưu ảnh, cực kỳ nóng hổi.
Cực kỳ quý giá, đến mức vô giá.
Huống chi, nghe nói đoạn phấn khích nhất, chấn động nhất chính là đoạn Tô Minh trấn sát Thái Thượng trưởng lão quái nhân Tiên Hạc của học viện Tiên Lạc, gần như không thể làm được, vậy mà Diêu Kinh Hồng lại có trong tay?
Sao có thể chứ?
"He he... anh họ của anh là bạn với đệ nhất yêu nghiệt của học viện Thiên Uyên, Phùng Thiên Lệ, người khác không làm được, anh họ của anh lại làm được, đương nhiên anh cũng may mắn có được một viên rồi", Diêu Kinh Hồng đắc ý đến nỗi mặt mày tươi cười hết cỡ.
Đây là điều khiến hắn ta kiêu ngạo nhất.
Tại sao lần này xa như vậy mà lại nhận lời mời của Chu Tiến mà đến chứ?
Không phải là vì muốn khoe khoang chút sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.