Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1711: "Có phải mình đã quá kiêu ngạo?"




Thoáng chốc, Tô Minh đã không thể nhúc nhích!
"Thực lực khủng bộ thật! Thiên nữ tiền bối, ông ta có cảnh giới gì thế?", Tô Minh kinh ngạc, thầm hỏi Thiên nữ Tạo Hóa, trực giác nói cho anh biết, đối phương hơn xa Đại Đế.
"Đến từ học viện Hỗn Độn thì đương nhiên không chỉ là Đại Đế rồi. Đám lãnh đạo của học viện này hầu như đều đến từ nền văn minh cao hơn. Bọn họ sáng lập học viện Hỗn Độn, ở mặt nào đó đã mạnh hơn toàn bộ vực Hỗn Độn và nền văn minh Xương", Thiên nữ Tạo Hóa cho Tô Minh một câu trả lời càng chấn động hơn.
Hóa ra, trên Đại Đế còn có cảnh giới mạnh hơn.
Đại Đế cũng không phải là giới hạn cuối cùng.
"Có phải mình đã quá kiêu ngạo?", Tô Minh không khỏi cười khổ, mình hình như có hơi không biết sợ chết là gì!
Đối phương có cấp bậc như thế mà mình vẫn muốn vả mặt giết chết Tư Đồ Phụng trước mặt người ta.
Tô Minh không khỏi thật lòng nể phục lòng can đảm của mình.
"Vậy giờ anh đã biết trình độ của đối phương, thế có hối hận không?", Thiên nữ Tạo Hóa thích thú hỏi.
"Hối hận cái gì? Ha ha... Nếu được chọn lần nữa, tôi vẫn sẽ làm thế thôi. Là một tu giả võ đạo, đi nghịch theo ý trời, một lòng hướng đạo, có gì phải sợ? Đã sợ thì sao có thể đi lên đỉnh vinh quang?", Tô Minh không chút do dự đáp: "Có chết cũng không hối hận!"
Anh nói một cách rất dứt khoát và đanh thép. Hơn nữa, anh còn cảm thấy, nếu không thế thì cũng chẳng phải đấng đàn ông!
"Đúng thế", Thiên nữ Tạo Hóa khen: "Nhóc Tô, cuối cùng thì bổn Thiên nữ cũng tìm được một nguyên nhân nhỏ tại sao kho tàng huyết mạch lại nhìn trúng anh, ít nhất thì tư tưởng đó của anh khiến tôi rất hài lòng. Thế nên, bổn Thiên nữ sẽ dành cho anh một sự ngạc nhiên, khiến anh không phải kiêng kỵ khi đối mặt với thượng sứ học viện Hỗn Độn kia. Anh đã không khiến bổn Thiên nữ thất vọng thì tôi cũng sẽ không khiến anh thất vọng!"
"Cái gì?", Tô Minh kinh ngạc, mừng rỡ.
"Một câu thôi là có thể giải quyết thượng sứ học viện Hỗn Độn, đó là..."
Tô Minh sáng bừng mắt, nhớ kỹ.
Cùng lúc đó.
"Chàng trai trẻ, bổn tọa khá thích cậu, nên cậu có muốn đi theo bổn tọa đến học viện Hỗn Độn không?", bóng người áo trắng bỗng mở miệng.
Câu đó vừa được nói ra.
Đù!
Hàng tỷ đôi mắt đổ dồn như dính lên người Tô Minh.
Chuyện này.
Tên Tô Minh kia tìm đường chết, dám khiêu khích thượng sứ học viện Hỗn Độn, quả thực là một điều chưa từng có... Và đã sáng tạo nên cách tìm đường chết kiêu ngạo và ngu ngốc nhất.
Kết quả... Bọn họ có nghe lầm không vậy?
Thượng sứ học viện Hỗn Độn thế mà lại mời Tô Minh đến học viện Hỗn Độn?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.