Sau đó, cô ấy nói: “Ông xã, hôm nay anh về Đế Thành không?”
“Ngày mai về”, Tô Minh nghĩ một hồi nói, bên phía viện võ đạo nhà họ Diệp cần anh phải trấn thủ ở đó, nếu không kiểu huấn luyện chiến đấu sinh tử kia không thể khởi động được.
“Được rồi”.
“Cũng chỉ bận khoảng thời gian này thôi, đợi hết bận thì sẽ có thời gian”, Tô Minh xoa đầu Trần Chỉ Tình.
Chẳng mấy chốc, Tô Minh đã xử lý xong vết thương trên mặt ông cụ Trần, ông cụ Trần cũng là một người tinh mắt, vội vàng rời đi để lại không gian riêng tư cho Tô Minh và Trần Chỉ Tình. Sau khi xong việc, Tô Minh ôm Trần Chỉ Tình nằm trên giường chơi điện tử, khuôn mặt Trần Chỉ Tình ngập vẻ hạnh phúc, nhưng chơi mãi một hồi, cô ấy đột nhiên nhớ ra cái gì: “Ông xã, anh với Cẩm Phồn có liên lạc riêng với nhau đúng không?”
“Không có!”, Tô Minh nói bằng giọng quái lạ.
“Thế thì lạ nhỉ, mấy ngày gần đây Cẩm Phồn thường nói chuyện với em, hơn nữa, mỗi lần đều biến tướng cách nói chuyện để tìm hiểu thông tin về anh, rất rõ ràng là có cảm tình với anh, thậm chí em còn cảm thấy cô ấy đã thích anh rồi”, Trần Chỉ Tình lẩm bẩm một câu.
Tô Minh có chút cạn lời.
Lòng của Trần Chỉ Tình này rốt cuộc rộng lượng đến mức nào? Bạn thân có cảm tình với người đàn ông của mình mà cũng không giận sao? Lại còn có vẻ rất hứng thú thăm dò tâm tình của cô bạn thân nữa?
“Khoảng thời gian trước, lúc anh vừa mới đến Đế Thành có tình cờ gặp được cô ấy”, Tô Minh nói: “Lúc đó, cô ấy gặp phải chút chuyện, anh đã giúp đỡ”.
“Hoá ra là như vậy! Lần thứ hai anh hùng cứu mỹ nhân à?”, hai mắt Trần Chỉ Tình sáng lấp lánh: “Xem ra, Cẩm Phồn thực sự thích anh rồi”.
“Em không giận?”, Tô Minh liếc mắt nhìn Trần Chỉ Tình. . Đọc 𝐭ru𝘆ện ha𝘆 𝐭ại ﹎ TRu𝐌TRU 𝐘𝔢N.𝑉N ﹎
“Xì, anh tưởng là bổn cô nương đây không biết có bao nhiêu yêu tinh bám riết lấy cơ thể anh à?”, Trần Chỉ Tình hừ một tiếng: “Em giận thì có tác dụng gì không? Nói đến Đế Thành đi, vị đại tiểu thư của nhà họ Diệp kia chắc chắn có quan hệ với anh, em không cần đi xem cũng biết. Còn có Tiêu Nguyệt, chỉ bằng tình cảm sâu đậm của cô ấy với anh thôi thì sớm muộn gì anh cũng không cầm lòng được. Bọn họ mà em còn không giận thì em giận Cẩm Phồn làm cái gì? He he, em thậm chí còn hy vọng mối quan hệ của anh với Cẩm Phồn có thể tốt hơn nữa kìa. Như vậy, đến lúc đó, bổn cô nương và Cẩm Phồn sẽ cùng nhau đối phó với đám tiểu yêu tinh ở hậu cung của anh, cũng coi như là đồng đội trên cùng một chiến tuyến với nhau”.