Cô ta còn đẹp hơn trong ảnh khiến Ngô Lập Thần hơi ngây ra.
Mục Thanh Hoa chú ý đến vẻ mặt của hắn ta, nụ cười trên mặt càng rạng rỡ.
Con gái bà ta xinh đẹp hiếm có, cậu Ngô này quả nhiên không thể chối từ được. Buổi xem mắt hôm nay nhất định sẽ thành công.
Nhưng rất nhanh mặt Mục Thanh Hoa đã cứng đờ.
Bởi vì sau khi con gái bà ta xuống xe thì một người đàn ông ngồi ghế phó lái cũng ra theo.
Một chàng trai trẻ tuổi.
Chuyện… Chuyện gì thế này?
Bà ta đồng ý để con gái đi đón bạn nhưng không bảo cô ta đưa người đến đây!
Đã thế còn là một chàng trai trẻ.
Như vậy khác nào khiến cậu Ngô phật ý?
“Mẹ, con không đến muộn chứ? Giới thiệu với mẹ, đây là bạn trai con, Tô Minh”, Tống Cẩm Phồn và Tô Minh đi về bên này, khuôn mặt tươi cười trông rất ngọt ngào.
Mà vào lúc Tống Cẩm Phồn giới thiệu, Tô Minh lại nắm lấy tay cô ta. Anh đã giả làm bạn trai của Tống Cẩm Phồn thì đương nhiên phải làm đến nơi đến chốn, đâu thể tay cũng không nắm được?
“Cháu chào dì”, Tô Minh nói.
Tống Cẩm Phồn hơi run lên, trong lòng vừa ngượng ngùng vừa thấy ngọt ngào, đồng thời cũng hơi căng thẳng.
Được Tô Minh nắm tay, cảm nhận hơi ấm trong bàn tay anh, cô ta thật sự cảm thấy… ngọt ngào đến không nói thành lời.
“Bạn trai?”, Mục Thanh Hoa sây sẩm mặt mày, suýt nữa chửi người.
Bà ta đưa con gái đến xem mắt.
Kết quả con gái lại đưa bạn trai đến?
Đùa gì thế?