Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 317: Hắn ta có cách rồi.  




Ngược lại, Tô Minh nhìn thật kỹ vào chiếc hộp gỗ trông khá cổ xưa kia, trong ánh mắt anh vụt qua vẻ nghiền ngẫm một cách cổ quái, thú vị, quả là thú vị…
“Cô Tống, tôi lấy tính mạng mình ra đảm bảo cũng được, viên Khinh Nhan Hoàn này thần kỳ vô cùng, nó là do một vị đại dược sư như thần tiên ở Huyền Linh Sơn làm ra!”, Ngô Lập Thần mở miệng nói: “Cho dù là cả bên Huyền Linh Sơn cũng có vô số cô gái khát vọng có được một viên này nhưng lại không có cơ may đó…”.
“Được rồi, mẹ, mẹ đừng khoe ra nữa, đợi khi nào về dùng thử xem có hiệu quả không rồi nói, bây giờ ở đây khoác lác làm gì?”, Tống Cẩm Phồn hừ một tiếng.
Mục Thanh Hoa lúc này mới cực kỳ cẩn thận cất viên Khinh Nhan Hoàn đi.
Bỗng nhiên bầu không khí lại bắt đầu trở nên gượng gạo.
Nhưng mà rất nhanh sau đó.
“Anh bạn, uống rượu không?”, mắt Ngô Lập Thần đột nhiên sáng lên, cười nói.
Hắn ta có cách rồi.
Tô Minh gật đầu.
Ngô Lập Thần cầm thực đơn qua: “Để tôi xem có rượu gì ngon nào?”, lật mấy trang thực đơn, hắn lắc đầu: “Những loại rượu này hơi tệ”.
Tiếp sau đó, hắn quay ra nói với nữ nhân viên phục vụ khoảng tầm gần hai mươi tuổi nãy giờ vẫn đứng ở gần đó nói: “Người đẹp, ra ngoài bãi xe lấy cho tôi một chai rượu vang”.
Hắn đưa chìa khoá xe cho nhân viên phục vụ: “Xe là chiếc Koenigsegg, rất dễ nhận, rượu vang ở bên ghế lái phụ”.
“Vâng, thưa anh”, nhân viên phục vụ xinh đẹp nhận chìa khoá xe rồi đi ra ngoài.
“Tiểu Thần, cháu còn tự mang rượu nữa à?”, Mục Thanh Hoa tò mò hỏi.
“Bởi vì rượu ở nhiều nhà hàng rất tệ, bình thường cháu sẽ để vài chai trong xe”, Ngô Lập Thần cười nói: “Bản thân cháu là người có sở thích uống rượu vang”.
Bắt đầu khoe khoang kiến thức rượu vang của hắn.
Mà Tô Minh hầu như chẳng thèm bắt lời, yên tĩnh làm một thính giả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.