"Anh Tô Minh, buổi chiều chúng ta đi xem phim nhé?", thấy Ngô Lập Thần nói nhiều như vậy, Tống Cẩm Phồn càng lúc càng khó chịu, không nhịn được mà quay ra nhõng nhẽo với Tô Minh.
Tiếp tục rắc thính.
Chọc tức hắn ta.
"Được", Tô Minh mỉm cười đáp lại, ánh mắt đùa giỡn nhìn về phía Ngô Lập Thần, trong ánh mắt đó còn mang theo chút thương hại.
Ngô Lập Thần lại chẳng hề phát hiện, cứ nghĩ tới lúc Lâm Đình tới nơi để vạch trần Tô Minh liền trở nên hưng phấn, liên tiếp uống hết ly này tới ly khác.
Hơn mười phút sau.
"Cộc cộc..."
Tiếng gõ cửa vang lên.
"Tới rồi", Ngô Lập Thần lập tức ra mở cửa.
Cánh cửa phòng VIP bật mở.
Mục Thanh Hoa cũng đứng lên.
Trước cửa là một người thanh niên trẻ, ăn mặc không quá xa xỉ, cắt đầu đinh, mặc quần jeans rách, trông có phần giống xã hội đen, ngoại hình không bảnh bao nhưng cũng không xấu xí.
"Đình Tử!", Ngô Lập Thần bước tới phía trước, ôm chặt lấy đối phương.
"Đình Tử, giới thiệu với anh, đây là dì Mục, đây là Tống Cẩm Phồn...", Ngô Lập Thần sau khi ôm chầm Lâm Đình thì bắt đầu giới thiệu, rồi quay ra nhấn mạnh vào Tô Minh: "Hehe... Còn đây là Tô Minh!!!"
Lúc nói tới Tô Minh thì mặt mày hớn hở.
"Không sai, chính là Tô Minh", Ngô Lập Thần tiếp tục nhấn mạnh cái tên Tô Minh một lần nữa.
"Cháu chào dì", Lâm Đình chào hỏi Mục Thanh Hoa trước, sau đó liền bị vẻ đẹp của Tống Cẩm Phồn mê đắm, cuối cùng thì quay qua nhìn Tô Minh, không dám tin vào mắt mình...
Vẻ mặt vô cùng đặc sắc.