Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 350: Run rẩy sợ hãi. 




Bên kia đại sảnh là người nhà họ Lạc, gia chủ nhà họ Lạc - Lạc Minh Huy cùng vợ Diêu Oánh, hai đứa con là Lạc Thu Thủy và Lạc Phong.
Còn có em trai là Lạc Minh Thành, cùng vợ là Chương Hân Hoa, con trai là Lạc Hằng, cùng đám con cháu dòng chính của nhà họ Lạc.
Lạc Minh Huy và những người khác mặt cắt không còn một giọt máu, toàn thân run rẩy, căng thẳng đến chết đi sống lại, từng người một, đứng ngồi không yên, không ngừng rót trà cho Thẩm Băng Tuyền và những người khác, muốn bao nhiêu cung kính liền có bấy nhiêu cung kính.
"Cô Thẩm, cậu Hồng, Xương Sọ lão đại, nhà họ Lạc chúng tôi vốn dĩ... không có quan hệ gì với Tô Minh, chúng tôi đều... đều... đều vô tội!", Lạc Minh Thành mở miệng nói, tỏ ra dè dặt, mang theo vẻ nịnh nọt cùng lấy lòng, đồng thời chỉ tay về phía Lạc Thu Thủy: "Cháu gái của tôi chỉ là bạn thời đại học của Tô Minh mà thôi!"
Đáng tiếc, đám người Thẩm Băng Tuyền cùng Hồng Bành, căn bản không thèm để ý.
"Chị dâu, em đã sớm dặn chị quản giáo tốt Lạc Thu Thủy, chị không nên nuông chiều nó, bây giờ thì hay rồi, gây họa tày đình, trăm năm của nhà họ Lạc liền cứ thế bị hủy hoại trong tay Lạc Thu Thủy", Chương Hân Hoa thấp giọng nói với Diêu Oánh, giọng nói mang theo một tia oán hận cùng trách cứ.
Diêu Oánh không lên tiếng, chỉ nắm chặt tay con gái Lạc Thu Thủy.
“Chị gái yêu của tôi ơi, nếu như hôm nay Tô Minh tới thì tốt, còn không tới, chúng ta... Toàn bộ nhà họ Lạc chúng ta sẽ vì anh ta mà chôn cùng!!! Có oan uổng hay không?", Lạc Hằng cũng lên tiếng, hung hăng trừng mắt nhìn Lạc Thu Thủy, trong ánh mắt hiện lên vẻ dữ tợn: "Haha, Tô Minh, tự cho rằng mình có chút thực lực thì hơn người, quả này chọc phải tổ kiến lửa, tôi dám chắc, anh ta tuyệt đối không dám tới, vớ vẩn bây giờ đã cao chạy xa bay rồi".
Lạc Thu Thủy vẫn im lặng, khẽ run rẩy sợ hãi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.