Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 351: Không chút nao núng. 




"Đủ rồi", Lạc Phong cũng trừng mắt nhìn Lạc Hằng: "Lúc trước mày còn khen Thu Thủy quen Tô Minh là thông minh, nhiều lần yêu cầu em gái tao giới thiệu mày với Tô Minh, sao bây giờ lại trở mặt không nhận người rồi?"
"Anh...", sắc mặt Lạc Hằng đỏ bừng: "Lúc đó tôi đã sớm dự liệu Tô Minh cậy mình có một chút thực lực liền không coi ai ra gì, người nào cũng dám giết, xui xẻo gì cũng xông vào, sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện, chỉ không ngờ tới nhanh như vậy mà thôi. Thế giới rộng lớn như vậy, Tô Minh cũng chỉ là một kẻ tiểu nhân đắc chí, nực cười".
Gia đình Lạc Minh Thành, Chương Hân Hoa và Lạc Hằng đều đổ lỗi và phàn nàn về Lạc Thuy Thủy, đám con cháu dòng chính của nhà họ Lạc cũng vậy, dù không nói ra nhưng bọn họ vẫn nhìn Lạc Thu Thủy bằng ánh mắt oán hận cùng tức giận...
Lạc Thu Thủy cúi đầu, đôi mắt đỏ bừng.
"Tất cả câm miệng, chúng ta sẽ không làm khó nhà họ Lạc, chỉ cần Tô Minh tới là được", Hồng Bành đột nhiên quát lớn, sau đó Hồng Bành cười lạnh, khóe miệng nhếch lên một tia tàn nhẫn: “Đương nhiên, nếu Tô Minh không tới, đừng trách chúng tôi độc ác!!!"
Những lời này vừa thốt ra, Lạc Hằng có chút suy sụp, mất hết lí trí hét vào mặt Lạc Thu Thủy: "Lạc Thu Thủy, gọi đi, gọi Tô Minh, anh ta không phải lợi hại lắm sao? Bây giờ chạy đi đâu rồi? Biến thành rùa rụt cổ rồi à? Có bản lĩnh thì tiếp tục ngang ngược đi!"
"Đúng đấy... Gọi điện cho anh ta! Chính mình gây họa, dựa vào cái gì lại muốn nhà họ Lạc phải gánh chịu", những người nhà họ Lạc khác cũng đều rối rít quát lên, mất hết bình tĩnh, sắc mặt đỏ lên.
Cùng lúc đó.
Diệp Mộ Cẩn mang theo Thiên Tự Vệ cùng Địa Tự Vệ của nhà họ Diệp, còn có 30 học viên tụ khí trung kỳ, hậu kỳ và bán bộ tông sư của viện võ đạo nhà họ Diệp.
Đoàn người nhà họ Diệp, mặt không biến sắc, trong ánh mắt tràn đầy sự kiên định.
Không chút nao núng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.