*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Một mình tôi có thể đối phó được", Tô Minh nhẹ giọng nói.
Diệp Mộ Cẩn nhìn chằm chằm vào ánh mắt Tô Minh, trầm mặc vài giây rồi nói: "Em tin anh".
Sau đó, cô ta hét lên: "Tất cả lui ra!!! Không có lệnh của tôi, không được phép động tay động chân!"
Thiên Tự Vệ, Địa Tự Vệ và người viện võ đạo của nhà họ Diệp chỉ có thể nghe lệnh.
"Tô Minh, nếu như anh chết, ngày hôm nay, tất cả chúng em cũng không thể sống sót, ông ra lệnh cho em, hoặc là chúng ta cùng nhau sống sót, hoặc là cùng chết", Diệp Mộ Cẩn trầm lặng nói, cô ta có thể rút lui nhưng không thể rời đi.
Nếu Tô Minh bỏ mạng khi chiến đấu với đám người Hồng Bàng, thì cô ta sẽ đem theo tất cả người nhà họ Diệp vì anh mà quyên sinh!
"Được", Tô Minh gật đầu, đáy lòng xẹt qua một tia ấm áp.
Tô Minh nhìn về phía Lạc Thu Thủy, Lạc Phong rồi gật đầu với hai người họ.