Vì anh không có thời gian.
Quãng thời gian quá ít ỏi.
Giữa không trung, anh nghiêng người.
Một động tác nghiêng người uyển chuyển né tránh đường kiếm của Triệu Thủ Chân đang nhắm thẳng về phía cổ họng mình.
Nhưng lúc này còn có Lưu Vũ Đằng và Giả Mộc cũng đang đồng loạt tấn công.
Tô Minh có thể tránh được mũi kiếm của Triệu Thủ Chân là đã đạt tới cực hạn rồi, hoàn toàn không đủ thời gian để đồng thời né được ba hướng tấn công.
Bắt buộc phải áp chế Lưu Vũ Đằng và Giả Mộc.
"Cút!", Tô Minh gầm lớn một tiếng, không chút sợ hãi, tay còn lại đưa lên tung một quyền.
Một quyền nhìn có vẻ tùy tiện kia nhưng lại cực kì chuẩn xác, đánh thẳng vào dấu tay tím đỏ của Lưu Vũ Đằng.
"Bịch...."
Một quyền đánh tới, dấu tay của Lưu Vũ Đằng đã lập tức bị đánh rời.
Còn về lưỡi đao đang hướng tới từ phía Giả Mộc, Tô Minh dùng cước chân đạp thật mạnh.
"Đùng..."
Một cước đơn giản nhưng có sức công phá tới 2 triệu cân, mạnh mẽ không ai bằng, một cước thôi đã đá vỡ lưỡi đao đó.
Đợt tấn công đầu tiên của đám người Thẩm Băng Tuyền đã bị Tô Minh hóa giải.
Hơn nữa, anh còn không hề có bất kì một thương tích nào.
Chỉ trong quãng thời gian ngắn ngủi đó.
Tô Minh một mình có thể chống chọi lại màn hợp sức tấn công của năm sáu người tu tiên cảnh giới thiên vị và hơn mười người cảnh giới tông sư??
Chết tiệt!
Chết tiệt!
Không thể tin được!