Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 413: Đúng là điên rồ! 




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cao Thanh Kiếm di chuyển bước chân, né tránh, lùi về sau nhưng cũng không thể kéo dài khoảng cách với Tô Minh, chỉ có thể ngăn lại một cách chật vật.
Sắc mặt của ông ta trở nên vô cùng khó coi, nhưng từ sâu khóe mắt ông ta vẫn không có chút hoảng loạn, vẫn đầy tự tin. Bởi vì mình ở cảnh giới tôn giả, còn Tô Minh có mạnh đến mức nào thì cũng chỉ ở cảnh giới thiên vị thôi.
Cách biệt lớn nhất giữa cảnh giới thiên vị và cảnh giới tôn giả là gì? Chính là chân khí, nói chính xác hơn là chất và lượng của chân khí.
Ông ta không tin Tô Minh có thể đánh mãi kiểu chém loạn này, chắc chắn sẽ đến lúc chân khí tiêu hao hết. Đến lúc đó ông ta sẽ có thể kéo dài khoảng cách rồi giết Tô Minh trong chớp mắt.
“Cheng, cheng, cheng…”, những âm thanh giòn tan vang lên.
Lúc này, tàn ảnh của Tô Minh và Cao Thanh Kiếm đan xen vào nhau, hình thành những cơn lốc xoáy xoay tròn.
Tốc độ ra tay của Tô Minh và Cao Thanh Kiếm đều nhanh vô cùng, dường như mắt thường sẽ không nhìn thấy được.
Sau tầm mười hơi thở, hai người đã giao đấu trên 300 chiêu.
“Hự…”, Cao Thanh Kiếm đột nhiên run rẩy, trên vai xuất hiện một vệt máu.
Ông ta đã bị thương.
Vốn tưởng rằng có thể làm tiêu hao chân khí của Tô Minh nhưng kết quả thực tế đã cho ông ta thấy, ông ta nằm mơ rồi.
Tô Minh có một kho tàng huyết mạch vô địch, anh không hề sợ chân khí bị hút sạch. Anh có thể chiến đấu từ sáng sớm đến đêm khuya.
Còn lúc Cao Thanh Kiếm bị thương thì Tô Minh giống như nhận được sự cổ vũ, càng đánh càng hăng.
Khóe mắt anh hơi đỏ, toàn thân rơi vào trạng thái chiến đấu.
Hai tay anh giữ chặt Xích Ảnh kiếm, mỗi kiếm đều dùng hết sức lực. Mỗi kiếm đánh ra đều rất thoải mái, điên cuồng. Đừng nói là hướng tấn công của kiếm, ngay cả cách dùng kiếm để tấn công cũng theo kiểu tùy cơ ứng biến. Một giây trước là áp lực mạnh, một giây sâu là móc câu, giây sau nữa là đâm ngang.
Toàn thân Cao Thanh Kiếm đã nhuốm đầy máu. Ông ta cảm thấy sốt sắng, sát ý trên người càng lúc càng nhiều, đến nỗi toàn thân ông ta trông như người máu.
“Cả đời Cao Thanh Kiếm này chưa từng thua ai!”, đột nhiên Cao Thanh Kiếm hét lớn, trong giọng nói là sự điên cuồng, khí tức không ổn định giống như người rơi vào trạng thái tẩu hỏa nhập ma.
Khóe mắt của ông ta còn đỏ hơn cả Tô Minh, giống như kiểu sắp chảy máu. Ông ta đúng là bị ép đến mức hóa điên đến nơi rồi.
Cao Thanh Kiếm nhếch mép cười, trông rất dữ tợn. Ông ta không còn vẻ bình tĩnh và nho nhã, ông ta nhấc cánh tay lên rồi đột nhiên đổi hướng của kiếm gãy.
Ông ta cầm chắc kiếm gãy trong tay, không chặn lại đòn tấn công của Tô Minh nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.