Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 452: Tốc độ của Tô Minh quá nhanh.  




“Anh bạn trẻ, mặc dù thực lực của cậu rất mạnh, yêu nghiệt vô cùng nhưng nếu một mình cậu mà muốn đối phó với Tông của tôi, Hồng huynh, ông Châu thì có lẽ hơi quá sức? Cậu phải nghĩ cho kỹ”, Nam Cung Cù nhìn Tô Minh bằng ánh mắt đầy thâm trầm.
“Anh bạn trẻ, con trai độc nhất của Hồng Đông Lập tôi chết trong tay cậu, tôi muốn tìm cậu trả thù thì chẳng có gì phải bàn cãi. Nhưng, nếu như anh bạn trẻ hôm nay có thể để tôi rời đi, Hồng Đông Lập tôi có thể thề với anh bạn trẻ, từ nay trở đi chúng ta hết nợ nần nhau”, Hồng Đông Lập hít sâu một hơi nói bằng giọng nghiêm túc, tiếp đó, vẻ mặt khẽ vặn vẹo: “Đương nhiên, nếu như anh bạn trẻ vẫn nhất quyết làm theo ý mình, vậy có lẽ anh bạn trẻ phải đánh đến chết với nhà họ Hồng tôi rồi”.
Nam Cung Cù và Hồng Đông Lập nói xong, đều dùng ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm Tô Minh, bọn họ tin là, Tô Minh chỉ cần là một người có trí thông minh, là một người bình thường thì hẳn sẽ biết phải lựa chọn thế nào?
Ông Châu đứng bên cạnh, đầy vẻ cảnh giác, ánh mắt lấp lánh, hô hấp nặng nề.
“Tôi thích quá sức, lại càng thích làm theo ý mình, cái tôi thích nhất chính là đối đầu đến chết”, vài giây sau, Tô Minh cất lời, anh cười nhìn về phía Nam Cung Cù và Hồng Đông Lập, thanh kiếm dài trong tay đột nhiên vung lên: “Ba lão tạp chủng, mời chết đi!!!”
Lời nói vừa dứt.
Tô Minh lập tức hành động. Lần ra tay này, mặt của ba người ông Châu, Hồng Đông Lập và Nam Cung Cù đều biến sắc rất nhanh, bởi vì bọn họ hầu như không thể biết được bóng dáng của Tô Minh ở đâu.
Tốc độ của Tô Minh quá nhanh.
Không những nhanh, mà còn lặng yên không tiếng động.
“Lưng kề lưng!!!”, trong thời khắc nguy cấp, ông Châu phẫn nộ quát lên, đồng thời bước một bước dài đến phía trước người Nam Cung Cù và Hồng Đông Lập.
Nam Cung Cù và Hồng Đông Lập cũng phản ứng lại ngay lập tức.
Ba người tạo thành một thế tam giác chân vạc.
Mỗi người bảo vệ một hướng, lưng dựa vào nhau.
“Mặc kệ tốc độ của tên tiểu tạp chủng này quái dị đến đâu, muốn tấn công chúng ta cũng phải tấn công từ phía chính diện, chúng ta có thời gian để đánh chặn”, sau khi dựa lưng vào nhau, ông Châu thở phào một hơi, dữ tợn nói.
Với thế tam giác chân vạc thế này, không cần phải lo lắng Tô Minh sẽ sử dụng tốc độ để đánh lén bọn họ nữa, coi như đã làm giảm đi tốc độ khủng khiếp tạo ra ưu thế tuyệt đối của Tô Minh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.