Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 463: Mình đang nằm mơ chăng?   




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Mình… Mình suýt chết”, toàn thân Tô Minh lạnh buốt, anh thấy sợ hãi vô cùng.
Đó là kho tàng huyết mạch phát huy tác dụng.
Nếu không, lúc mình nhắm mắt vào thì đúng là chết thật rồi.
“Phù phù…”, Tô Minh thở hổn hển. Vì máu chảy ào ào nên lúc này anh cảm thấy mình không dễ thở lắm, cảm giác mạch máu bị tắc nghẽn, còn kho tàng huyết mạch điên cuồng di chuyển.
Thậm chí Tô Minh còn cảm nhận được rõ ràng kho tàng huyết mạch đang phát ra sức sống và sự hồi phục mãnh liệt, dường như đang khôi phục cho cơ thể mình.
Chỗ xương gãy, chỗ thịt nát dường như gặp được thuốc chữa trị thần kỳ.
“Ố? Vẫn chưa chết?”, cậu chủ Hạ ở đằng xa không khỏi chau mày, bởi hắn cảm thấy cảnh tượng trước mặt thật khó tin.
Chiêu ‘nhất chỉ định Càn Khôn’ của hắn là võ kỹ của bán bộ địa cấp.
Vô cùng mạnh!
Mạnh ngoài sức tưởng tượng!
Hắn đang muốn dựa vào chiêu này để tạo dựng vững chắc tên tuổi của cậu chủ thứ hai của nhà họ Hạ.
Phải biết rằng, bố hắn có hơn chục người con cả trai lẫn gái nhưng không phải ai cũng được gọi là cô chủ và cậu chủ.
Đặc biệt danh xưng cậu chủ thứ hai thì còn được xếp hạng gần đầu, tất cả đều dựa vào chiêu này.
Năm đó, để tu luyện được chiêu này mà hắn rơi vào trạng thái ‘thập tử nhất sinh’. Mất tầm ba năm, gần như tiêu hao hết tài nguyên võ đạo mà mẹ hắn tích lũy chục năm.
Cậu chủ Hạ tin rằng chiêu thức này có thể trực tiếp giết được 99% tu giả võ đạo ở cùng cảnh giới với mình.
Nhưng thật không ngờ là chiêu này không giết nổi thằng ranh ở cảnh giới thiên vị trung kỳ.
Đúng là gặp ma rồi!
“Trên người thằng này có bí mật. Tốc độ, thể lực và sức sống của nó đều không tầm thường”, cậu chủ Hạ lẩm bẩm rồi đưa ra phán đoán, trên mặt lộ ra vẻ tham lam.
Nhưng đúng lúc này, vẻ tham lam trên mặt hắn lập tức biến thành ảo giác rồi thành chấn động, cuối cùng là sự khó tin.
Bởi vì hắn nhìn thấy Tô Minh đột nhiên đứng dậy, hơn nữa trong tay vẫn cầm thanh kiếm dài rồi đâm về phía mình, thậm chí tốc độ còn nhanh hơn lúc đầu. Tốc độ của Tô Minh vốn đã nhanh ngoài sức tưởng tượng nhưng lúc này lại tăng lên 30%. Kể cả cậu chủ Hạ ở cảnh giới đoạt mệnh thì lúc này cũng khó nắm bắt.
Trong đầu cậu chủ Hạ thấy có chút hỗn loạn.
Rõ ràng Tô Minh sắp chết rồi mà, sao có thể đột nhiên sống lại?
Kể cả có sống lại thì ban nãy bị mình đánh cho tan tành, xương cốt toàn thân cũng bị đánh nát, làm sao lập tức lành lặn được, hơn nữa sức chiến đấu còn mạnh hơn?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.