Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 626: Cho mình một cuộc đời mới.  




Vết thương của Tô Minh đã gần khỏi hẳn.
Khả năng hồi phục vết thương vượt xa ngoài tầm suy nghĩ quả thật là đáng sợ.
“Ông già che giấu kỹ quá”, Tô Minh cảm thấy hơi cạn lời, đây chính là câu “Ông già này sống không nổi được mấy năm nữa rồi, sức khoẻ không được nữa rồi…” của ông già.
Lúc còn ở trên núi, ông già thường dùng câu này làm câu cửa miệng.
Kết quả…
Một chiêu đã đánh bại lão quái vật siêu cấp cảnh giới Đoạt mệnh hậu kỳ trong nháy mắt.
Đừng nói đến những người khác có mặt tại đó ngây ra như ngỗng, đờ đẫn cả ra, mà đến cả Tô Minh cũng choáng váng cực kỳ.
Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy ông già ra tay.
Quả thật, trước đây anh cảm thấy ông già rất không đơn giản, bởi vì cuốn ‘Thái Huyền thôn linh chân kinh’ mà ông già đưa cho mình tu luyện rõ ràng một ông già bình thường sẽ không thể lấy ra được.
Càng đừng nói đến rất nhiều lần ông già không biết lấy từ đâu ra những loại thuốc để ngâm tắm cho anh, hiệu quả khá là tốt.
Nhưng Tô Minh cũng chỉ đoán được ông già không đơn giản mà thôi, vẫn còn đánh giá quá thấp ông ấy.
“Thực lực của ông già, một bàn tay đã có thể hạ gục bất cứ thế lực nào ở cả Huyền Linh Sơn này đúng không? Thế nào mà lại cô độc lẻ loi một mình, còn sống kín đáo như thế?”, Tô Minh cạn lời.
Trước đây cảm thấy tính ông già rất khoe khoang, thích bốc phét, nhưng bây giờ mới phát hiện, mẹ kiếp, ông già rõ ràng không phải đang bốc phét mà là quá mức kín đáo!
“Thằng nhãi, vết thương khỏi rồi còn không đi qua đây?”, đúng vào lúc này, ông già cất lời, quét mắt về phía Tô Minh đang đứng, mang vẻ giả bộ nổi giận mắng đùa, nhưng nếu như cẩn thận cảm nhận thì sẽ thấy thấp thoáng vẻ tự hào pha lẫn bao che cho con cái nhà mình.
“Ha ha… ông già, giỏi lắm!”, Tô Minh đi đến phía trước người ông già, có chút ngơ ngác, vẻ ngơ ngác này của anh cũng chỉ xuất hiện khi anh ở trước mặt ông già mà thôi.
Ông già từng cứu mạng mình.
Còn dạy mình Võ đạo.
Cho mình một cuộc đời mới.
Trong lòng Tô Minh, ông già mất đi đôi mắt này chính là người thân thiết nhất trên đời này của anh.
Ông già tên là Ninh Triều Thiên.
Một cái tên nghe đã đầy vẻ bá đạo.
Tô Minh trước kia từng hỏi ông già vì sao mà mất đi đôi mắt? Còn có những vết sẹo trên người ông già từ đâu mà có? Nhưng ông già chưa từng trả lời.
Nhưng mà, cũng may, ông già mặc dù không còn đôi mắt lại có thể nhìn thấy mọi thứ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.