Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 848: Đối phương cũng không ngăn nổi.  




Từng đôi mắt đờ ra, kinh ngạc nhìn chằm chằm vào con trâu Tử Viêm cõng núi kia.
Ai nấy đều hoảng sợ.
Yêu thú ở thời đại thượng cổ, có thân hình khổng lồ với sức mạnh đáng sợ chỉ có trong truyền thuyết.
Nhưng đó chỉ là lời đồn.
Chứ chứng kiến tận mắt thì chẳng có ngôn ngữ nào có thể hình dung hết được.
"Mạnh dễ sợ", Tô Minh lẩm bẩm, cũng hết sức chấn động.
Từ trước đến giờ, Tô Minh đều kiêu ngạo với sức mạnh và lực phòng ngự của cơ thể mình.
Nhưng giờ phút này, anh có thể khẳng định, sức mạnh và lực phòng ngự của con trâu Tử Viêm kia mạnh hơn mình gấp mấy chục lần.
Còn anh thì chẳng có gì đáng để kiêu ngạo hết.
"Có nó ra tay, chắc sẽ giải quyết được cờ Thiên Hồn nhỉ?", Tô Minh nhỏ giọng nói.
"Tiền bối, giết bà ta!", Lâm Chân Võ kính cẩn cúi đầu, giơ tay chỉ về phía Trần Thanh Minh trên không.
Trâu Tử Viêm ụm bò một tiếng.
Sau đó, nó lại ngửa mặt về phía hư không gào lên!
Tiếng gào chấn động cuồn cuộn phóng vào trong hư không.
Hiển nhiên, đó là cao thủ ẩn núp trong hư không, muốn cách xa hàng tỷ năm ánh sáng ngăn cản trâu Tử Viêm ra tay.
Đáng tiếc, trâu Tử Viêm quá mạnh.
Đối phương cũng không ngăn nổi.
Trần Thanh Minh đang đứng trên không trung nhoáng lên, chạy về phía trung tâm cờ Thiên Hồn.
Bà ta cũng không lo lắng, cho dù là đối mặt với trâu Tử Viêm.
Sau đó.
Dưới đôi mắt của hàng triệu người, trâu Tử Viêm ra tay.
Nó ra tay rất đơn giản, cái đầu khổng lồ ngẩng lên, rồi lắc mạnh một cái.
Chiếc sừng lóng lánh ánh tím chợt tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Chiếc sừng dài cả trăm mét lóe lên mũi tên màu tím quỷ dị như một cây cột ma quái, phóng thẳng lên trời, xé rách hư không, khuấy trộn không gian, kéo theo sức mạnh kinh khủng lao thẳng tới cờ Thiên Hồn.
Hầu như ai cũng nghĩ rằng chiếc sừng ấy có thể xé rách cờ Thiên Hồn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.