Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 851: Nhưng cũng vô dụng.  




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Chân Võ có chết cũng không hiểu nổi, sao một người có được vũ khí như cờ Thiên Hồn, Long Ngục Kiếm thuộc cấp bí bảo lại ngoan ngoãn giấu trong một nơi nhỏ bé như học viện Linh Võ cả trăm năm?
Nghĩ lại giống như đang mơ vậy.
"Khà khà", Vu Khung cười hớn hở, nhìn chằm chằm Tô Minh, nghiến răng nghiến lợi lẩm bẩm: "Giờ, nếu mày còn sống được thì bảo tao quỳ xuống gọi bố cũng được nữa là! Có giỏi, mày lập nên kỳ tích nữa đi!"
Tống Kình Thương cũng thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng sắp chết, không còn kỳ tích nào xảy ra nữa.
"Quý Thanh Hòa, cô đừng khóc, anh ta chắc chắn sẽ sống mãi trong lòng mọi người", công chúa nhỏ Cổ Kim nhỏ giọng nói với Quý Thanh Hòa đang khóc nức nở bên cạnh.
Quý Thanh Hòa không đáp.
"Có thể chống chọi trực tiếp với Trần Thanh Minh thì Tô Minh đã được coi như yêu nghiệt đứng đầu trong lịch sử rồi! Không ai có thể chối cãi! Chỉ là anh ta quá quá xui xẻo nên mới gặp bí bảo đỉnh cấp!", công chúa Cổ Kim lại lặng lẽ nói, rồi lắc đầu than thở.
Giờ phút này, mọi âm thanh đều biến mất
Tất cả mọi người đều nhìn Tô Minh.
Như là đang chào tạm biệt anh.
Họ đều muốn nhớ kỹ khuôn mặt của anh.
Nhớ kỹ tên yêu nghiệt tuyệt thế vô song giữa dòng đời vô vàn, năm tháng như thoi đưa này.
"Dường như có dùng Ma La Kiếm cũng chẳng ích gì", Tô Minh thở dài, vuốt ve Ma La Kiếm.
Ngay khi trâu Tử Viêm quay đầu bỏ chạy, anh đã biết có dùng Ma La Kiếm mà bản thân chỉ phát huy ra được một chút sức mạnh của nó là không ngăn được cờ Thiên Hồn.
Tô Minh cảm nhận được cái chết đang đến rất gần anh.
Kho tàng huyết mạch cũng sôi lên sùng sục!
Kêu gào ầm ĩ!
Nhưng cũng vô dụng.
"Này, nhóc con, sống nhờ trong không gian thần hồn của anh là quyết định chính xác nhất trong đời này của tôi đấy", đúng lúc này, Thiên Nữ Tạo Hóa chợt mở miệng.
"Hả?", Tô Minh giật mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.