Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 863: Sứ thần thì to lắm sao?  




Đại lục Tinh Vũ là một trong mấy đại lục đẳng cấp nhất ở tầng võ trung, còn mạnh hơn cả đại lục Tụng Thiên của Trần Thanh Minh nữa.
Sứ thần của đại lục Tinh Vũ đến đây đột ngột, nếu như được sứ thần để ý đến thì chẳng phải hiện giờ sẽ được bay đến đại lục Tinh Vũ sao?
Nhất thời, rất nhiều học viên đều đứng thẳng ưỡn ngực, có chút căng thẳng và mong đợi.
“Đại lục Tinh Vũ?”, Mạnh Lăng lẩm bẩm. Đại lục cũng tầm tầm đại lục Thanh Huyền của hắn, hắn cũng từng đến đó rồi.
Sau đó lại là quãng thời gian dài chờ đợi.
Đến một tiếng sau, một chiếc tàu con thoi hư không chầm chậm đáp xuống võ trường.
Sau đó, dưới ánh mắt mong chờ của mọi người, có hai người bước ra từ tàu con thoi hư không.
Đó là một ông lão và một cô gái trẻ.
Ông lão với tóc bạc phơ, mặc áo vải thô ráp màu vàng, tay cầm đại ấn. Còn cô gái trẻ trông cũng được nhưng còn lâu mới bằng được đám người Quý Thanh Hoà, Hứa Như Ý và Lâm Thanh Loan. Hơn nữa, giữa lông mày của cô ta hiện rõ vẻ khó gần, cộng với việc trang điểm đậm khiến cho người ta cảm giác người đẹp khó gần.
“Xin chào hai vị sứ thần!”, Lâm Chân Võ đi lên trước, khách khí nói.
Ông lão cười gật đầu, nói: “Viện trưởng Lâm khách khí rồi!”
Cô gái trẻ cũng ừm một tiếng rồi hỏi: “Tô Minh đâu rồi?”
Cô ta nói vào chủ đề luôn, dường như có chút sốt sắng.
“Đây là cô chủ thứ ba nhà tôi, tên là Hoàng Linh Viện”, ông lão nói tiếp: “Nghe nói học viện Linh Võ xuất hiện một nhân tài yêu nghiệt siêu cấp tên là Tô Minh. Không thể vùi dập nhân tài như vậy chứ? Hôm nay tôi và cô chủ đến đây là muốn gặp mặt cậu chủ Tô một chút. Nếu như không có vấn đề gì thì còn muốn đưa cậu ấy đến đại lục Tinh Vũ”.
Thông thường mà nói, học viên mới sau khi vào học viện Linh Võ một năm thì mới được bay đến tầng võ trung. Nhưng Tô Minh lại là trường hợp đặc biệt, quá yêu nghiệt, thậm chí danh tiếng còn truyền đến các tầng võ trung. Vì vậy, có sứ thần của tầng võ trung muốn ‘cướp’ Tô Minh đến chỗ mình thì cũng là bình thường thôi.
“Nhưng Tô Minh vẫn đang bế quan!”, Lâm Chân Võ có chút bất lực. Quả nhiên, sứ thần của đại lục Tinh Vũ đến vì Tô Minh.
“Bế quan ư? Chẳng phải bây giờ bảo cậu ta xuất quan là được sao?”, Hoàng Linh Viện thản nhiên nói: “Sắp bay đến đại lục Tinh Vũ của chúng tôi rồi thì bế quan cũng chỉ là chuyện nhỏ thôi”.
Lời này của Hoàng Linh Viện khiến Lâm Chân Võ có chút lúng túng. Những người khác có mặt ở võ trường cũng thấy không vui.
Câu này của Hoàng Linh Viện khiến người ta không có cảm tình.
Sứ thần thì to lắm sao?
Đại lục Tinh Vũ uy danh lắm sao?
Kiêu ngạo lắm sao?
Gì đến nỗi bắt Tô Minh lập tức xuất quan nữa?
Lúc một tu giả võ đạo đang bế quan tu luyện ghét nhất là bị người khác làm phiền và ép bắt xuất quan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.