Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 876: Sức mạnh khủng bố.  




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hay cho câu quay trở về với cát bụi.
Bỗng nhiên, cơ thể Tô Minh xuất hiện một luồng hơi thở rung động, đó là loại hơi thở giống như vạn vật yên tĩnh, tất cả trở về hư không, ẩn ẩn sự trống rỗng.
Loại hơi thở này xuất hiện, cảnh đẹp trước mắt đều thoắt ẩn thoắt hiện, như là có thể biến mất bất cứ lúc nào.
Hơi thở trên người Tô Minh càng ngày càng trở nên nồng đậm.
Dày đặc đến mực vạn vật đều né tránh, không gian đều biến mất.
Theo đà ấy, khi hơi thở này nồng đậm đến mức cực hạn, Tô Minh tung ra một nắm đấm, cho dù là một quyền nhưng không hiểu sao lại yên ả, không mang theo chút sát ý, không có sự tỉnh ngộ lúc chết trận, không có khí thế cường đại trước nay chưa từng có, chỉ có một cảm giác suy bại, tiêu vong và lặng yên, cuối cùng là cô đơn trở về với cát bụi.
Nhưng sau khi một quyền này được tung ra, không gian bên trong bỗng chốc sụp đổ!
Sụp đổ hoàn toàn, không chỉ là nói một khoảng hư không, mà là dòng chảy hư không bên trong hư không đều sụp đổ thành cát bụi.
Sức mạnh khủng bố.
Vô cùng khủng bố.
Giây lát.
Hơi thở toàn thân Tô Minh biến hoá.
Anh vẫn là anh.
Luồng tĩnh mịch kia trở về với cát bụi, vạn vật đều mang khí chất của vật chết, biến mất hầu như không còn.
“A, có chút bản lĩnh, nhóc con, vậy mà anh lại không bị chìm đắm trong tâm trạng trở về với cát bụi?”, thiên nữ Tạo Hoá có chút kinh ngạc, cô ta khen ngợi.
“Ha ha, nếu như tôi không thể nào thoát ra được thì có lẽ tôi sẽ trở nên bi quan chán đời? Có lẽ sẽ muốn đi sống ẩn dật? Và rồi tất cả sự cố gắng cùng thành quả cuối cùng sẽ trở về với cát bụi. Đối với Tô Minh tôi, tôi lại cảm thấy thích thú với quá trình cố gắng, phấn đấu, đạt được mục tiêu!”, Tô Minh nói ra từng chữ.
Thanh âm có chút lớn hơn bình thường, trong mắt anh là hào quang lóe sáng, chứa đựng sự tự tin: “Huống chi, nếu tất cả thực sự trở về với cát bụi thì đã sao? Kết quả cũng không nhất định là như thế? Nếu như tôi tu luyện được đến cảnh giới trẻ mãi không già, sống một cuộc đời vĩnh hằng thì sao?”
Tô Minh gạt bỏ hết toàn bộ ý nghĩ tất cả đều trở về cát bụi tiêu cực đó.
“Nhóc con, anh đúng là thiên tài”, thiên nữ Tạo Hóa khen ngợi nói: “Rõ ràng là anh không tán thành tư tưởng tất cả đều trở về với cát bụi, nhưng anh lại có thể hiểu rõ được ý nghĩa của tất cả trở về cát bụi, sau khi lĩnh hội được lại còn có thể thu phóng tự nhiên, không tồi, thật tốt, cho dù là đặt ở đại thế giới, anh cũng sẽ là một nhân vật có tiếng tăm”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.