Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 893: Dù là thần, cũng phải chết.  




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau đó, thần huyết, kho tàng huyết mạch, chuông Thiên Địa Huyền Hoàng đồng loạt được anh sử dụng đến cực hạn.
Ngoài ra, anh còn thôi thúc tấm chắn bằng chân khí đến mức cao nhất.
Anh cũng chỉ có thể làm được nhiêu đó.
Còn Hứa Như Ý, trong đầu cô ta chỉ còn lại một suy nghĩ là chết chắc rồi!
Chắc chắn sẽ chết!
Chết đến mảnh vải cũng không dư thừa!
Đầu óc cô ta trống rỗng, cơ thể nhỏ xinh bị Tô Minh ôm chặt vào lòng.
"Không!", Lâm Chân Võ, Quý Thanh Hòa hay công chúa nhỏ Cổ Kim đều ngơ ngác, hét lạc cả giọng.
Chẳng ai ngờ lại xảy ra cớ sự ấy.
Tiếng hét còn chưa biến mất thì "Ầm" một tiếng.
Một điểm đen như nuốt trọn ánh sáng xung quanh chợt nổ tung, rồi không ngừng mở rộng.
Phạm vi vụ nổ không lớn, nhưng vì thế mà sức mạnh mới cực kỳ khủng bố.
Năng lượng của vụ nổ cô đặc như thế thì Tô Minh và Hứa Như Ý ở trung tâm vụ nổ sẽ đáng sợ như thế nào?
Năng lượng dao động, tràn ngập khí thể hủy diệt khó có thể diễn tả!
Khí thế hủy diệt ấy khiến thảm thực vật như cây cối, hoa cỏ trên toàn bộ núi non ở Linh Võ Thành héo rũ trong nháy mắt.
Bầu trời cũng lõm xuống, hóa thành hư không.
Ngay cả trận pháp bảo vệ do Linh Võ kiếm tiên để lại cũng nát.
"Xong rồi", Lâm Chân Võ tái mặt, suýt xụi lơ xuống đất, thều thào.
Tô Minh chắc chắn sẽ chết.
Dù là thần, cũng phải chết.
"Vù vù vù", từng dòng chảy màu đen điên cuồng lan ra xung quanh.
Cả đất trời như biến thành màu đen.
Dường như mọi ánh sáng đều nó nuốt chửng.
Không khí và không gian của toàn bộ Linh Võ Thành đều thay đổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.