Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 969: Lẽ nào chỉ là đùa cho vui?  




Lúc này Từ Thu Nhạn đã toát hết mồ hôi.
“Gây chuyện đến mức phải xé bùa rồi? Lần này cô ta đã dây vào ai?”, Tiêu Nguyệt hỏi.
“Chuyện này…”, Từ Thu Nhạn có chút lúng túng nhưng vẫn gượng nói: “Không biết ạ! Nhưng địa điểm là ở Thần Vị Cư”.
“Cái gì?”, Tiêu Nguyệt kinh hãi, hỏi lại.
Thần Vị Cư nằm trong lãnh địa của Thiên Đường Ngục, hơn nữa còn là sản nghiệp của Thần Thường Môn.
Vậy mà Từ Di Thiến xé nát bùa ở Thần Vị Cư?
“Đừng nói với bổn tọa là Từ Di Thiến cũng gặp nguy hiểm ở Thần Vị Cư?”, giọng nói của Tiêu Nguyệt có chút lạnh lùng, cô ta đang nghi ngờ có phải đầu óc Từ Di Thiến có vấn đề không.
Lẽ nào chỉ là đùa cho vui?
Nếu thật sự là đùa thì cô ta chắc chắn rằng, lần này Từ Di Thiến không chết thì cũng rất thê thảm.
Bùa Thần Thương không phải lấy ra để đùa. Đây là bùa cầu cứu cao nhất của Thần Thường Môn.
“…”, Từ Thu Nhạn không dám lên tiếng, trong lòng muốn chửi mục mặt con gái mình ra. Đến giờ bà ta vẫn không sốt sắng đi cứu con gái là vì bà ta không nghĩ là con gái gặp nguy hiểm gì ở Thần Vị Cư.
Đây cũng là điều mà tất cả mọi người ở Thần Thường Môn nghĩ.
Trừ khi muốn quyết chiến với Thần Thường Môn, nếu không thì không ai dám ra tay với Từ Di Thiến ở Thần Vị Cư cả.
Không dám quyết chiến với Thần Thường Môn ư? Ha ha, ít nhất thì cả Thiên Đường Ngục cũng không tìm ra được thế lực nào như này. Trong hơn chục thế lực như Nhất Môn, Nhị Tông, Thất Tính thì Thần Thường Môn cũng xếp trong top 3 rồi.
Ai dám đây?
“Hay là… Hay là tôi đến Thần Vị Cư xem sao nha môn chủ”, trong giọng nói của Từ Thu Nhạn chứa đầy vẻ cầu xin.
“Sao có thể thế được? Ngộ nhỡ Thiến Thiến thật sự gặp nguy hiểm đến tính mạng mà nhị trưởng lão đến cũng chưa chắc đã có thể giải quyết được vấn đề”, Trần Vân nói.
“Bổn trưởng lão ở cảnh giới bán bộ chân hoàng đấy”, Từ Thu Nhạn lạnh lùng nói.
Hơn nữa không phải là bán bộ chân hoàng thông thường mà còn là cảnh giới tồn tại ở Thiên Đường Ngục ba trăm năm rồi, căn cơ sâu nặng, thực lực rất mạnh.
“Cùng đi xem sao!”, Tiêu Nguyệt lên tiếng nói.
Lời nói vừa dứt thì không khí lập tức biến đổi.
Môn chủ định tự mình đến đó xem sao ư?
Chuyện này… Lần này lớn chuyện rồi đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.