Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 982: Đây còn là người không?  




Xem ra Từ Thu Nhạn thực sự có cơ hội trốn thoát.
“Môn phù không gian?”, rất nhiều tu giả võ đạo có chút tinh tường và xem qua nhiều sách cổ đã đoán ra, họ đều vô cùng kinh ngạc, thực lực và địa vị của Từ Thu Nhạn đều không thấp, nhưng nắm giữ một tấm môn phù không gian trong tay quả thực nằm ngoài dự liệu và khiến người khác phải kinh hãi.
Ngay khi mọi người nghĩ Từ Thu Nhạn sẽ biến mất ngay lập tức.
Đột nhiên.
Ánh sáng nổi bật tỏa ra từ cổng không gian kia mạnh mẽ chớp nháy một cái.
Sau đó vậy mà bắt đầu tan biến!!!
Còn Từ Thu Nhạn vẫn đứng đó.
“Không!!!”, Từ Thu Nhạn gần như xụi người, tuyệt vọng, cùng cực tuyệt vọng không thể diễn tả thành lời.
Tại sao môn phù không gian không hoạt động?
Vào thời điểm này, rất nhiều người, bao gồm cả Từ Thu Nhạn đều chú ý tới, toàn bộ bầu trời đều bị che khuất bởi một bóng chuông.
Trong nháy mắt, họ đều hiểu ra rằng, chuông Thiên Địa Huyền Hoàng trong miệng Tô Minh vừa rồi chính là vật đã chặn đứng môn phù không gian?!
Trời đất ơi!
Điều này cũng quá đáng sợ rồi!
Môn phù không gian cũng có thể bị ngăn trở lại sao?
Đây còn là người không?
Hơn nữa, làm thế nào Tô Minh kịp thời phán đoán được trước Từ Thu Nhạn sẽ sử dụng môn phù không gian? Còn để người khác sống sao?
Càng nghĩ, trái tim càng run sợ.
“Không!!!”, Từ Thu Nhạn không cam lòng rống lên một tiếng, khóc ra máu.
Bà ta biết, cái chết đã ở ngay trước mắt.
Bà ta vốn dĩ không ký thác sự sống còn của bản thân vào môn phù không gian, vừa rồi liều lĩnh chiến đấu, đốt cháy chân khí cùng tinh huyết trong cơ thể nói không chừng còn có thể chống lại mười quyền ngang trời kia của Tô Minh, mặc dù xác suất lớn vẫn là chết nhưng ngộ lỡ còn có một cơ hội thì sao?
Đáng tiếc, bà ta lại sử dụng môn phù không gian, thời gian đã tiêu tốn trên tấm phù này.
Bây giờ, đã quá muộn.
Khoảnh khắc tiếp theo.
“Bùm”.
Một không gian bùng nổ hư vô hỗn loạn khiến trái tim người ta phải lạnh lẽo dao động mà tới.
Lặng lẽ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.