Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 997: Mà còn không chỉ một luồng.  




Mỗi khi nghĩ đến, trái tim cô ta lại đau đớn như nhỏ máu.
"Tôi tạm thời sẽ không chấp nhận lời xin lỗi của cô, đợi còn sống rồi nói sau", Tô Minh nhàn nhạt nói.
"Anh Minh, anh vẫn kiêu ngạo như trước, rõ ràng là còn yêu em", Tiêu Nguyệt lại chẳng chút tức giận, bĩu môi, sau đó cười khúc khích.
Vẻ mặt Tô Minh thì hết sức nghiêm túc.
Bởi vì người tới không chỉ có một thế lực.
Hơn nữa còn rất mạnh!
"Thiên Nữ tiền bối, cô hại chết tôi rồi!", Tô Minh càng muốn văng tục.
"Không sao, nếu thật sự sắp chết, bổn Thiên Nữ sẽ ra tay cứu anh", Thiên Nữ Tạo Hóa trưng ra vẻ xem trò hay.
Đúng lúc này.
Ngư Dung Băng cũng xuất hiện bên cạnh Tô Minh.
Tô Minh nhìn Ngư Dung Băng nói: "Cô nên rời đi".
Ngư Dung Băng không đáp, nhưng thái độ rõ ràng là không đi, cô ta muốn đối mặt chuyện này với Tô Minh.
Bên trái là Tiêu Nguyệt, bên phải là Ngư Dung Băng.
Hai cô cũng không phàn nàn, bằng lòng sống chết với anh.
Quang trọng hơn là cả hai đều có vẻ ngoài tuyệt sắc nghiêng nước nghiêng thành.
Có điều, sự hâm mộ ấy đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh.
Khoảng 10 giây sau, toàn bộ Thiên Đường Ngục như bị một cơn cuồng phong bao trùm, rung lắc dữ dội giống như có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
Khí thế khiến người ta tuyệt vọng bao trùm Thiên Đường Ngục.
Mà còn không chỉ một luồng.
Vô số tu giả võ đạo trong Thiên Đường Ngục cảm thấy khó thở, vẻ mặt đổi tới đổi lui, hoảng sợ nhìn không gian trước mặt ba người Tô Minh.
Họ có cảm giác hư không trước mặt ba người Tô Minh phảng phất có từng luồng khí thế mạnh mẽ khó có thể chống lại đang ngày càng đến gần.
Lại qua 10 giây.
Bỗng nhiên.
"Ầm!"
Tiếng không gian bị xé rách một cách tàn nhẫn chợt bùng nổ.
Một con tàu bỗng xuất hiện trước mặt mọi người.
Cả con tàu có màu vàng, dài khoảng 100m, cực kỳ khổng lồ.
Trên tàu có hơn 10 người đang đứng.
Có thanh niên, trung niên, ông lão, đủ cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.