Sáng hôm sau trong lúc Tống Dực đi làm còn cô thì đi qua nhà của Tô Châu chơi cùng với Tiểu Yến,mấy ngày qua không có gặp con bé khiến cho cô có một chút nhớ nhung.
Lúc mà cô đến thì đã là buổi trưa rồi Tiểu Yến thì đang học bài ở phòng khách,trong nhà thì chỉ có Tiểu Yến và mấy người giúp việc mà thôi.Khi mà cô đến đây thì cũng có nói với Tống Dực một tiếng để cho anh an tâm.
" Cô Ninh con nghe ba con nói là cô đang có em bé có đúng không"
" Ừm đúng rồi,cô đang có em bé.Hơn 8 tháng nữa thì em bé sẽ ra đời …"
" Yeah, thích quá đi.Con muốn chơi với em …"
" Được, được "_ Mộng Ninh cười cười rồi vuốt tóc của con bé.
" Cô ơi con học bài xong rồi,con đói bụng "
" Ừm vậy chúng ta đi vào trong ăn trưa thôi "
" Dạ được ạ "
Phải nói là Tiểu Yến cực kỳ lễ phép luôn lúc nào cũng dạ vâng mà thôi.Đã vậy còn học giỏi thông minh nữa chứ,cô chỉ mong sau này con bé sẽ có một cuộc sống thật tốt giống như là ba Tô Châu của con bé.
Cơm trưa đã được người giúp việc làm sẵn và hai người họ bây giờ chỉ cần hâm nóng lại thức ăn là được.Mộng Ninh bỏ thức ăn vào chảo rồi sau đó thì hâm nóng lại,do thức ăn có dầu mở và có món canh cho nên phải nóng thì ăn mới không bị ngán và mới ngon.
10 phút sau thì cũng đã xong cô đổ thức ra ra dĩa rồi ngồi xuống ăn.
" Tiểu Yến con ăn nhiều vào"
" Dạ,cô cũng như vậy nha …"
" À cô ơi chiều nay chúng ta đi công viên chơi được không? Con đã làm bài tập xong hết rồi …"
" Ừm,vậy đợi chiều mát thì chúng ta sẽ đi …"
" Yeah,cảm ơn cô."
Chỉ là được đi chơi thôi nhưng mà con bé đã hạnh phúc tươi cười như thế rồi,đúng là trẻ con mà …Con bé quá là hồn nhiên và trong sáng nó giống như là một tờ giấy trắng vậy.
Sau khi ăn cơm xong thì Mộng Ninh cũng dọn dẹp cho sạch sẽ rồi lấy trái cây cho Tiểu Yến ăn.Cả hai người ngồi ở phòng khách vừa ăn trái cây vừa xem tivi,đúng lúc này tiếng chuông cửa vang lên.Mộng Ninh thấy vậy liền đứng dậy đi mở cửa.
" Tố Tố,sao cậu biết mình ở đây vậy."
" Ừm thì lần trước bác sĩ Tô có cho mình địa chỉ,lúc nãy mình có đến biệt thự của Hoắc gia nhưng bọn họ nói cậu ở đây …"_ Còn về địa chỉ nhà của Hoắc gia thì do Bắc Khả nói cho cô biết.
" Cậu mau vào nhà đi …"
" Vâng …"_ Tố Tố đứng ở cửa thay dẹp rồi cũng đi vào trong nhà.
" Chào bé con,cô là bạn của Mộng Ninh."
" Dạ chào cô,con tên là Tiểu Yến."
Sau đó thì Tố Tố cũng ngồi xuống ghế nói chuyện với cô bạn của mình nhưng lâu lâu thì cũng nói chuyện với cô gái nhỏ.
" Cô Ninh con lên phòng ngủ trưa đây …"
" Ừm …"
" Tạm biệt cô Tố Tố …"
Nói xong thì Tiểu Yến xoay người đi lên lầu, và ở dưới phòng khách bây giờ cũng chỉ còn có hai người mà thôi.
" Tiểu Yến là con của bác sĩ Tô sao …"
" Ừm, cũng có thể nói là như vậy …"
" Là sao,cậu mau giải thích rõ ràng cho mình nghe đi …"
Hơn 30 phút nói chuyện thú Tố Tố mới hiểu ra mọi chuyện, không ngờ là trên đời này lại có chuyện trùng hợp như vậy đấy.
" Mình cảm ơn cậu lần trước đã cứu mình,nếu ngày hôm đó không có cậu thì mình cũng không biết phải làm sao nữa …"
" Không có gì đâu,bữa đó có Bắc Khả nữa.Chứ một mình ên mình thì không thể đưa cậu đến bệnh viện được "
" Ừm,lần sau có dịp thì mình nhất định sẽ cảm ơn cậu ấy …"’
" À mà có đi thì cậu nhớ kéo bạn trai của cậu theo chứ nếu không anh ta lại nổi lên cơn ghen nữa đó …"
" Mình … mình biết rồi,anh ấy sẽ không hành động như vậy nữa đâu …"
" Ừm được như vậy thì tốt …"
" À mà hôm nay cậu tìm mình có việc gì không …"
" Ừm thì mình đang thất tình cho nên mới rủ cậu đi chơi đây này. Mình đã chia tay bạn trai rồi …"
" Sao lại chia tay rõ ràng tình cảm của hai người rất tốt mà.."
Nói đến đây thì Tố Tố lại khóc oà lên như một đứa con nít vậy rồi nhào đến ôm lấy cô bạn của mình.
" Cậu biết không? Anh ta cắm sừng mình đã vậy còn đánh mình nữa …""
" Mình yêu Giang Thành nhưng anh ta lại lừa mình một vố đau như vậy …"
" Đúng là khốn nạn mà, thôi cậu đừng khóc vì loại người như thế nữa …"
" Chẳng phải cậu muốn đi chơi sao! Chiều nay mình và Tiểu Yến cũng đi ra ngoài chơi hay cậu đi cùng mình đi …"
" Ừm vậy cũng được,bây giờ mình chỉ muốn đi ra ngoài cho nó khuây khoả mà thôi chứ nếu không mình sẽ chết mất …"
" Cậu đừng suy nghĩ tiêu cực nữa …"_ Mộng Ninh đưa miếng táo cho Tố Tố ăn để cho đỡ tức.
Tố Tố xinh đẹp và tài năng như thế vậy mà vẫn có người làm tổn thương cậu ấy.Nếu cô mà gặp lại cái tên đó thì cô sẽ đánh cho hắn chết ai bảo anh ta dám bắt nạt bạn thân của cô chứ.
Tầm 1 giờ chiều thì Tô Châu cũng về nhà lấy hồ sơ,anh đi ngang phòng khách thì thấy có một bóng dáng quen thuộc hình như đây là bạn của Mộng Ninh thì phải.Anh cũng chỉ gật đầu một cái rồi sau đó thì đi thẳng lên lầu.
" Bác sĩ Tô có chút đáng sợ thì phải…"
" Ừm, mình cũng thấy có chút lạnh lùng nhưng mà là một người đàn ông tốt …"
" Ờ "
Cứ cho là đi nhưng chẳng hiểu sao Tố Tố lại có một chút sợ khi nhìn vào đôi mắt của người đàn ông đó,nó có chút lạnh lùng và một chút buồn cô đơn ở trong đó.Cô nhớ là bản thân mình học bên tài chính mà, nhưng bây giờ thì lại giống như là một vị bác sĩ tâm lý vậy.