Đồ Thần Chi Lộ

Chương 522: Sát khí lẫm liệt




"Con mẹ nó, chúng ta có phải đi nhầm chỗ không?"

Lưu Bưu vẻ mặt trắng bệch mắng to một tiếng, trong các loại quái vật hắn sợ nhất là xà, không nghĩ tới từ khi sinh ra hắn có cơ hội gặp siêu cấp đại xà này.

Cái này đã thoát ly khỏi phạm trù xà, ngay cả lịch sử nhân loại từ trước tới nay cũng không có ghi lại có loại đại xà nào trên trăm tấn cả, càng không phải nói ngay cả lục địa bá vương long cũng e ngại đầu đại xà này.

"Cái gì mà đi nhầm đường?" Tiểu Lý Tử nhanh chân lùi về sau một bước, sợ chọc giận đầu mãng xà này.

"Ngất, chúng ta giống như không phải đến trụ sở căn cứ, mà là đến sở thú, ****, động vật của sở thú này cũng thật lớn."

Lưu Bưu sợ hãi lùi bước đến góc tường nhìn bá vương long, rồi nhìn một chút đại miêu trên đỉnh đầu đang đi tới đi lui, cái tinh thần và dũng khí đấu đá với trời đất của hắn đã bị vứt sang oa quốc rồi.

Lúc mọi người đờ người ra nhìn mãng xà, thì con mãng xà này di thường thong thả bò ra, đôi mắt toát ra quang mang hung ác, từ trong cái quang mang này người ta có thể thấy được một đầu cự xà đói khát, cự mãng mở nữa miệng ra, nước dãi từ khóe miệng chảy xuống mặt đất, mọi người nhìn thấy làm tim đập nhanh lên.

Bề ngang của cái đầu cự mãng này dài chừng 10 thước, đỉnh đầu đụng đến trần nhà, lân giáp ngăm đen sáng bóng, tạo áp lực vô cùng.

Nó tựa như đang chọn lựa thực vật vậy, hai tròng mắt như đôi lồng đèn dò xét hai bên, đầu tiên là nhìn đại miêu trên đỉnh đầu, trong nháy mắt nó vừa chứng kiến đại miêu màu lam, tựa hồ hoảng sợ, thân thể to lớn đột nhiên co rút lại, cái cổ tráng kiện mở lớn ra như hình cây quạt, mà đại miêu đang nằm trên đường ống nước, con mắt nhìn chằm chằm như lâm phải đại địch vậy, hiển nhiên, nó với đầu cự mãng này bất mãn nhau.

Hai cường giả đồng thời lùi về sau một chút, lùi lại một chút khoảng cách. Trên thực tế, ngay từ đầy đại miêu cùng mãng xà vẫn luôn duy trì khoảng cách nhất định, một đứng tại trước cửa, một trên trần nhà, bởi vì cự mãng quá lớn, cho nên khoảng cách của 2 cường giả cũng không quá xa. Trên thực tế, cự mãng với thân thể và vóc người siêu cấp, cùng đại miêu với tốc độ như tia chớp, khoảng cách giữa song phương căn bản không là gì.

Dời ánh mắt khỏi thân thể màu lam của đại miêu, cự mãng một lần nữa nhìn xuống trên người bọn Trương Dương, bất quá chỉ trong nháy mắt, sau đó hai tròng mắt đói khát lại nhìn xuống thân thể của bá vương long đang run lên, lúc này, đầu bá vương long với bộ dáng đáng thương đáng rút lại tại một góc tường bên cạnh, ánh mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ, làm gì còn dáng vẻ phong phạm của lục địa vương giả.

Hiển nhiên, đầu bá vương long nặng mấy chục tấn này so với bọn Trương Dương, thì hấp dẫn cự mãng hơn nhiều.

Tương đối mà nói, bọn người Trương Dương là tiểu bánh bao, mà bá vương long chính là siêu cấp bánh bao.

Quả nhiên!

Cặp mắt hung tàn của cự nhãn gắt gao nhìn chằm chằm vào trên người bá long vương, bá long vương tựa hồ cũng cảm giác được nguy hiểm. Vốn đang lùi lại thân thể đột nhiên đè thấp, cái đầu lớn duỗi thằng ra. Tựa như một cây cung, vừa nhìn sẽ thấy tràn ngập sức mạnh.

Nhìn thấy ánh mắt đối địch của hai bên, Trương Dương chậm rãi lui về sau, ý bảo mọi người thối lui theo.

Vô luận là bọn họ lợi hại như thế nào, bị kẹt giữa 2 đầu quái thú nặng hơn 10 tấn, thậm chí cả trăm cả ngàn tấn, khi mà quái vật đang trong trạng thái chiến đấu, thì thật không phải sự tình thoải mái gì.

"Ngao." Một tiếng hống rung trời động đất.

Bá vương long không hổ là bá vương long, nó tựa hồ biết đây là trận chiến không thể tránh khỏi, nên phát động công kích đầu tiên, hai chân sau đột nhiên bộc phát, thân thể khổng lồ hung mãnh nhanh chóng tiến về phía cự mãng, mở cái miệng rộng lớn đầy máu, với hàm răng thật lớn sáng bóng.

"Bồng!"

Cái đầu đầy lân giáp của cự mãng và cái đầu lớn kia đụng vào nhau, 2 con quái vật khổng lồ va chạm vào nhau, sơn băng địa liệt, cả trụ sở căn cứ dưới đất như tựa như bị động đất vậy.

Chiến đấu!

Chiến đấu kịch kiệt!

Hai đầu mãnh thú điên cuồng cắn xé, cái miệng lớn của bá vương long thỉnh thoảng cắn lên trên thân thể tráng kiện kia, mà thân thể cự mãng cũng điên cuồng quất vào bá vương long, phiên giang đảo hải, diện tích chiến đấu cơ hồ chiếm hết cả đại sảnh, cái đầu đại miêu ở trên không trung linh hoạt nhảy lên tránh né những cú vung lên của cự mãng.

Nhìn hai đầu mãnh thú trên mặt đất quay cuồng, làm mọi người một trận hãi hùng khiếp vía. Ngay cả Trương Dương mặt cũng phải biến sắc, mặc dù năng lực của hắn hơn xa 2 đầu quái thú này, nhưng mà, loại chiến đầu toàn sử dụng sự cường hãn của thân thể này làm cho hắn cảm thấy rung động.

Bên trong đại sảnh một đống hỗn độn, một ít đồ vật từ sắt thép bị quái vật đánh cho vặn vẹo biến dạng, đèn nhiều cái trên trần nhà cũng bị đánh cho nát bấy, ngọn đèn càng ngày càng yếu, hai tròng mắt của vài đầu quái thú càng ngày càng sang, giống như đèn lồng lúc ẩn lúc hiện trong đêm.

"Ngao!"

"Ngao!" Một tiếng kêu thảm thiết phát ra, nếu như không phải là tiếng kêu đặc biệt của khủng long, bọn Trương Dương căn bản không thể nhận ra tiếng kêu của ai.

Tiếng tru xé gió vang lên chỉ hơn mười mấy giây, một thân thể đột kịch liệt ngã nhào xuống rồi bất động.

"Hả."

Lưu Bưu Trương Dương cả đám há hốc miệng ra, nhìn một màn khó tin diễn ra trước mắt, chỉ thấy đầu siêu cấp cự mãng gắt gao siết lấy thân thể to lớn của bá vương long, thân thể cường tráng của bá vương long không thể giãy dụa được, sau khi cự mãng siết cổ, thân thể chắc chắn như gọng kìm.

Nhưng mà, sự tình đến đây vẫn chưa chấm dứt, mọi người giật mình nhìn thấy một cảnh tượng làm cho người ta khiếp sợ.

Chỉ thấy cái đầu mãng xà đột nhiên mở rộng ra, so với cái miệng lúc đầu cắn nuốt Trương Dương thì lớn hơn nhiều, cứ như vậy một hơi đem cả cái đầu to lớn của bá vương long nuốt xuống, thanh âm của bá vương long tru lên càng ngày càng nhỏ dần, tứ chi giãy dựa càng lúc càng yếu, tựa hồ, đã đạt tới cực hạn như đèn cạn dầu vậy.

Chậm rãi, chậm rãi, thân thể khổng lồ của bá long vương biến mất trong cái miệng kia.

Thời gian trôi qua rất nhanh.

Không biết là mười phút hay là năm phút sau, thân thể to lớn của bá vương long chỉ còn lại 2 cái chân sau tráng kiện mà thôi, bất quá, từ đầu đến cuối 2 cái chân kia đều bị cự mãng gắt gao siết chặt, hiển nhiên, cự mãng cũng không dám khinh thường đầu bá vương long này, cắn nuốt phi thường cẩn thận.

Tất cả mọi người như quên mình đang ở địa phương nguy hiểm, hoàn toàn bị tình cảnh trước mắt làm cho khiếp sợ,nếu như bọn họ nói ra sự tình này, tin rằng, cả nhân loại toàn thế giới không ai tin tưởng cả.

Không một người nào tin rằng một đầu mãng xà có thể cắn nuốt một đầu bá vương lục địa bá vương long.

Theo lịch sử khảo cổ của nhân loại cho tới nay, loài động vật có thể cắn nuốt bá vương long rất rất là ít, thậm chí có thể nói rằng không có, cho dù là đối đầu với cá sấu tiền sử nặng hơn 10 tấn, bá long vương cũng không hề thua trận.

Trương Dương rất tin tưởng vào điều đó. Nhưng chính là ngay cả bá vương long cũng không nghĩ ra có ngày mình bị một đầu mãng xà nuốt sống.

"Tê!"

"Tê!"

"Tê!"

"Tê tê!"

Đột nhiên, trong không khí vang lên âm thanh rất nhỏ giống như răng cưa đang cọ sát vào nhau vậy, thanh âm tuy không lớn, nhưng mà, làm cho cả bọn Trương Dương có cảm giác như bị một loại răng cưa vào trái tim vậy.

Xuất hiện một đầu quái thú mới chăng?

Vào thời điểm tất cả mọi người ở đây ánh mắt đều nhìn lên cánh cửa kia, đầu mãng xà đột nhiên nỗi điên than thể run rẩy, nhìn giống như sắp chết vậy, tựa hồ muốn nhổ bá long vương trong miệng ra.

Cũng đúng vào lúc đó, đầu đại miêu đột nhiên phát cuồng nhắm về phía cửa sắt, lúc từ trên trần nhà bay vọt qua cánh cửa hợp kim, đại miêu thân thể dừng trên thân mãng xà mượn lực. Không thể nghi ngờ, đây là một động tác phi thường nguy hiểm.

"Bồng!"

"Bồng!" Nguồn tại http://Truyện FULL

Hai tiếng nổ kinh thiên động địa, một là âm thanh do đầu đại miêu va chạm với cánh cửa sắt, âm thanh khác là do thân thể to lớn của mãng xà đánh lên cánh cửa.

"Răng rắc!"

Âm thanh do kim loại ma sát vào nhau sinh ra, cánh cửa hợp kim đóng lại.

Trong nháy mắt cánh cửa hợp kim đóng lai, Trương Dương không hiểu sao thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.

"Trương Dương, mày nói xem, là động vật ở trên đóng lại sao?" Lưu Bưu trong lòng vẫn còn sợ hãi nhìn thoáng qua mãng xà trên mặt đất đang cố gắng nhổ thân thể khủng long ra, tuy nhiên, mãng xà muốn nhổ thân thể bá vương long ra là rất khó khăn, bởi vì, răng trong miệng mãng xà đều đâm vào nhau, nuốt vào thì dễ dàng, nhưng nhổ ra là một việc còn khó hơn cả lên trời, mà mãng xà tựa hồ cũng không muốn buông tha, không ngừng giãy dụa thân thể, muốn lợi dụng thân thể chuyển động để phun thực vật trong miệng ra.

"Không biết, bất quá, khẳng định so với đầu đại miêu cùng mãng xà này lợi hại hơn, hơn nữa, số lượng rất nhiều, phi thường nhiều. Trương Dương dung cảm giác, suy đoán bên trong đại môn.

"Tại sao?"

"Rất rõ ràng, con mãng xà này tựa hồ rất sợ hãi quái thú bên trong, nhưng mà, mãng xà bởi vì nuốt bá vương long mà mất đi sự linh hoạt, cho nên, bây giờ liều mạng muốn nhả ra."

"Nhưng mà….."

"Tê tê!"

"Tê!"

"Tê, tê!" âm thanh phô thiên cái địa vang lên, như gió lốc vậy, lại giống như máy bay ném bom bay xẹt qua vậy.

"Bất hảo!"

Trương Dương đột nhiên nhanh chóng hướng về phía sau thông đạo lùi lại, thân thể hình thành một nguồn năng lượng cực lớn, đem cả thông đạo phong tỏa lại.

"!"

"!"

"!"

Những âm dày đặc vang ra do va chạm tại phía trên nơi Trương Dương bố trí tường khí, mỗi một âm thanh vang lên làm Trương Dương cảm giác được bức tường khí như bị cắt vỡ vậy, âm thanh càng ngày càng dày đặc, Trương Dương không thể không lợi dụng "Tiên Đạo Mạn Mạn" bổ sung chân khí để tu bổ cho tường khí.

Hạc!

Hạc!

Hạc màu đen

Phô thiên cái địa, râm rạp, toàn là hạc đen.

Có thể từ ngọn đèn lờ mờ phía dưới cứng kiến, đầu hạc đen nhánh hé miệng lộ ra một cái móc câu, lập loè sáng bóng, vô cùng sắc bén.

Rất nhanh, cả đại sảnh đều bị vô số phi cầm hắc hạc chiếm cứ, tầng tầng lớp lớp cao thấp trái phải bay lượn, tựa như dơi đêm bay lượn vậy, càng giống như u linh ban đêm thường lui tới vậy.

"Nó... Nó... Chúng nó như thế nào có thể vào đây?" Lưu Bưu lắp bắp nhìn không gian cách xa không đến 5 thước trước mắt, không gian như bị một lực lượng vô hình quấy động lên vậy.

"Cái cánh cửa kia lúc đầu bị bá long vương cùng mãng xà đánh nhau làm cho biến dạng, mà không gian chỗ biến dạng kia, cũng đủ cho hắc hạc bay vào" Trương Dương ánh mắt gắt gao nhìn vào một mảnh dày đặc trong đại sảnh, vẻ mặt phi thường nghiêm túc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.