Độc Bộ

Chương 179: Đáng được kính nể!




"Nếu sớm biết chỉ có thể sử dụng trận binh thì đã nhờ Thượng Quan đánh cho ta một thanh trận binh rồi." Sau khi Bộ Tranh nghe xong quy củ liền nói thầm một câu.
" Cái gì?" Trọng tài trưởng lão hỏi.
"Không có gì, ta đây bị thiệt thòi một chút, cũng chỉ có thể dùng thanh kiếm này." Bộ Tranh nói.
"..." Mọi người trầm mặc.
"Hiện tại, tiếp tục." Trọng tài trưởng lão nói.
Sau một tiếng này, Phương Tri Tín lập tức di chuyển, ý đồ áp sát Bộ Tranh, chẳng qua Bộ Tranh tựa hồ di chuyển sớm hơn cả hắn, trực tiếp kéo dài khoảng cách với Phương Tri Tín, hắn hiểu được hậu quả nếu bị Phương Tri Tín áp sát được.
Phương Tri Tín nhìn Bộ Tranh, nói :" Ngươi luôn né tránh như vậy có ý nghĩa sao?"
" Không có ý nghĩa!" Bộ Tranh trả lời.
"Vậy ngươi hãy dừng lại để đánh với ta một trận thống khoái." Phương Tri Tín lạnh lùng nói.
"Đó là ngươi thống khoái, ta ngược lại sẽ thống khổ, càng không có ý nghĩa." Bộ Tranh trả lời.
"..." Phương Tri Tín có chút không biết nói gì, hắn sợ nhất cái loại người này, luôn giữ khoảng cách với hắn, khiến hắn có lực mà không có chỗ phát tiết, cũng chính vì thế, hắn mới khổ luyện thân pháp, trong những người đồng cấp, cơ hồ không ai hắn không thể đuổi kịp, trừ phi gặp phải yêu nghiệt.
Hiện tại, hắn gặp được một yêu nghiệt, hơn nữa còn là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, một người rõ ràng cấp bậc thực lực thấp hơn nhiều so với hắn, không ngờ có thể luôn luôn duy trì một khoảng cách với hắn, khiến hắn luôn luôn không có cơ hội áp sát.
Hơn nữa, trước đó hắn đã dùng tới trận khí công kích mà trước đây chưa từng dùng, công kích từ xa, nhưng vẫn không tài nào bắn trúng Bộ Tranh, đây dù sao cũng là cự ly xa, cho người ta có thời gian tránh né, so với cự ly gần thì càng dễ tránh né hơn.
Mặc dù tốc độ công kích là cực nhanh, nhưng thời gian tạo thành công kích ngược lại dài hơn một chút.
Thân pháp này được luyện ra như thế nào, tại sao lại khó chơi như vậy chứ!
Vào lúc này, tất cả mọi người đều có chung suy nghĩ với Phương Tri Tín, đều cảm thấy thân pháp của Bộ Tranh thật sự là không thể tưởng tượng nổi, cũng rất khó tưởng tượng ra cách thức tu luyện ra cái thân pháp này.
Bọn họ không cho rằng đây là do Bộ Tranh tự mình diễn giải từng chút một mà suy nghĩ ra, là dưới tình huống không có người nào chỉ điểm, tự bản thân mò mẫm từng chút từng chút.
Đây là thân pháp có thể phát huy năng lực của hắn trăm phần trăm, thân pháp thích hợp nhất với hắn, cũng là thân pháp chỉ thuộc về mình hắn.
"Hừ, nếu như vậy, ta đây phải xuất tuyệt chiêu rồi." Song quyền Phương Tri Tín lại đối nhau chạm một cái, sau đó đôi quyền sáo kia tự nhiên bị chia lìa, một bộ phần nằm trên tay hắn, bộ phận còn lại bay ra ngoài, bay về phía Bộ Tranh.
Đây chẳng lẽ là thiết phi quyền?
Khi phi quyền tiếp cận Bộ Tranh thì Bộ Tranh đã sớm lui ra, mà vào lúc này, phi quyền tiến hành một chuyện rất không hợp với quy tắc chuyển động, đó là xoay vòng trên không trung, chuyển hướng về Bộ Tranh.
Tiếp theo, phi quyền này lại ở trên không trung đánh ra quyền pháp, đánh giáp lá cà với Bộ Tranh, đôi phi quyền này là được Phương Tri Tín điều khiển, trực tiếp đối chiến với Bộ Tranh.
Lại còn có một chiêu này, trận khí này quả nhiên rất không tầm thường.
Hừ!
Phương Tri Tín hừ lạnh trong lòng, ngươi cho là ngươi luôn tránh xa ta thì ta thật sự sẽ không có biện pháp sao? Bất quá, ngươi có thể bức ta dùng đến chiêu này đã coi như là không tồi, đây vốn là một lá bài chưa lật của ta.
Trên thực tế, hắn cũng không phải nguyện ý sử dụng lá bài chưa lật này, lá bài chưa lật này dùng vào yếu tốt đánh bất ngờ, mà hiện tại đã công khai ra, hiệu quả bất ngờ không còn nữa.
Vì Bộ Tranh mà phải dùng đến chiêu này, trong lòng hắn cũng rất là mơ hồ, rốt cuộc điều này có đáng hay không.
Muốn luyện tốt chiêu này cần tốn rất nhiều thời gian, hắn vốn nghĩ rằng chỉ dùng vào thời khắc trọng trọng yếu, nhưng không nghĩ tới lại dùng ở hoàn cảnh này, dùng với đối thủ như Bộ Tranh.
Cảm giác trong lòng vẫn là thiên về suy nghĩ không đáng giá!
" Nguyên lai là như thế, trận khí này luyện chế rất không tồi a." Bộ Tranh thầm nghĩ trong lòng, đối với loại trận khí này hắn cũng không phải chưa từng thấy qua, thậm chí chính hắn cũng từng luyện chế, trận khí điều khiển đan lô chính là loại hình này.
Đây là trận khí điều khiển trận khí tiến hành công kích, mặc dù hình dạng không giống nhau, nhưng xét một cách toàn diện thì cùng chung một loại, cho nên, Bộ Tranh không phải quá ngạc nhiên, đồng thời cũng biết độ khó luyện chế loại trận khí này, xem ra đôi quyền sáo Long Nha này, tốn của Phương Tri Tín không ít tiền.
Bất quá, Bộ Tranh vào lúc này không hề lộ ra biểu tình ngưng trọng gì đó, ngược lại càng thêm thoải mái, bởi vì hắn biết ưu thế cũng như nhược điểm của trận khí này.
Mặc dù loại trận khí này tốt, nhưng có một nhược điểm, đó là lực lượng của loại trận khí này chỉ có thể dựa vào trận khí truyền đến, nếu lực lượng trận khí yếu nhược thì tương đương đối chiến với một đối thủ yếu nhược.
Rất rõ ràng, lực lượng đôi quyền sáo này của Phương Tri Tín, yếu hơn nhiều so với bản thân hắn, Bộ Tranh hoàn toàn có năng lực ứng phó.
" Keng keng!"
Bộ Tranh dùng hắc kiếm đón đỡ công kích của đôi quyền sao này.
Tình huống trên khiến Phương Tri Tín rất ngoài ý muốn, hắn cũng không phải chưa nghĩ tới chuyện này, nhưng đối với người bình thường mà nói, khi nhìn thấy chiêu này, đều sẽ cảm thấy lực lượng của đôi quyền sáo sẽ ngang bằng với mình, ngay cả chính hắn mới đầu cũng có ý nghĩ như vậy, càng về sau mới hiểu được sự khác biệt.
Hắn không thể tưởng được Bộ Tranh sẽ nhìn thấu cái nhược điểm này, lại còn trong thời gian ngắn như vậy, điều này quả thật khiến hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Những người ở đây cũng giống như thế, trong lòng bọn họ đều đang thầm than, chính mình vừa rồi cũng không nghĩ tới điều này, khi Bộ Tranh đón đỡ đôi quyền sáo này, mới phát giác, quyền sáo là quyền sao, Phương Tri Tín là Phương Tri Tín, quyền sáo không có khả năng đại biểu cho toàn bộ lực lượng của Phương Tri Tín.
"Khám phá ra thì thế nào, ta chỉ dùng lực lượng của quyền sáo cũng đủ giải quyết ngươi rồi, chỉ cần điều khiển quyền đầu của ta đánh trúng ngươi." Phương Tri Tín vừa lạnh lùng nhìn Bộ Tranh, vừa làm ra một vài động tác.
Phương Tri Tín cho rằng Bộ Tranh chỉ dựa vào thân pháp mà thôi, hiện tại vấn đề thân pháp đã được giải quyết, vậy là có thể dễ dàng đánh nát hắn.
Mà rất nhanh, Phương Tri Tín liền phát hiện suy nghĩ của mình vẫn quá đơn giản, đôi quyền sáo kia không hề dễ dàng đánh trúng Bộ Tranh, dù cho hắn dùng quyền pháp tinh diệu thế nào, tựa hồ Bộ Tranh cũng có thể ứng phó được, mà khiến hắn cảm thấy kỳ quái chính là, mỗi khi dùng lại một chiêu thức lần thứ hai, Bộ Tranh nhất định có thể kích trúng quyền sao kia.
Đây là trùng hợp, hay là Bộ Tranh có thể nhìn thấu chiêu thức của hắn, chỉ cần một lần là có thể nhìn thấu, chiêu thức mà dùng đến lần thứ hai sẽ bị hắn pháp giải.
Đây nhất định là trùng hợp, Phương Tri Tín tuyệt đối không tin Bộ Tranh có năng lực như vậy, hơn nữa còn là Bộ Tranh phá giải quyền pháp của hắn, đây là quyền pháp hắn tu luyện nhiều năm, điều đó không có khả năng.
Chẳng qua là hắn không rõ ràng lắm, vì sao Bộ Tranh phải kích trúng những chỗ kia, những chỗ đó dường như không phải bộ vị trọng yếu, đối chiếu với các đốn ngón tay người mà nói, đó đều là chỗ không quan trọng, có đánh thì phải đánh vào chỗ khác mới đúng.
"Đợi một chút, chẳng lẽ là..."
"Phá!" Bộ Tranh lại xuất một kiếm, hơn nữa còn rất tiêu sái hô một câu, kết quả, quyền sáo kia đột nhiên mất đi không chế, từ không trung rớt xuống.
Nguyên lai, công kích của Bộ Tranh là nhằm vào trận pháp, công kích quyền này đương nhiên là phải công kích trận đồ khống chế quyền sao, đây mới là yếu hại của quyền sáo.
Nguyên lai không phải hắn không công kích chỗ yếu hại, chẳng qua mình đã suy nghĩ quá đơn giản, lúc này, Phương Tri Tín mới hiểu được sai lầm của mình, hắn bắt đầu càng trở nên ngưng trọng, nếu như để cho Bộ Tranh tiếp tục trưởng thành, vậy vị trí hậu bối đệ nhất nhân nhất định là hắn, hơn nữa hắn cũng sẽ trở thành một nhân vật khiến Phương gia cực kỳ đau đầu.
Nhất định phải trừ!
Bộ Tranh lại xuất một kiếm, giải quyết nốt chiếc quyền sáo còn lại, mà vừa lúc này, hắn đột nhiên nhớ tới một việc, đó là bản thân không nên quá tập trung lên đôi quyền sáo này, mà quan trọng nhất vẫn là người khống chế quyền sáo.
" Đi chết đi!" Phương Tri Tín xuất hiện phía sau Bộ Tranh, một quyền đánh vào lưng Bộ Tranh, mà lúc này đây, Bộ Tranh hoàn toàn để lộ phía sau.
Bộ Tranh vào lúc này đang chìm trong sự sung sướng khi bản thân phá giải được đôi quyền sáo kia, hơn nữa, dù sao hắn ít chiến đấu với người khác, khó tránh khỏi phạm phải một vài sai lầm, nhưng tin tưởng, từ đây về sau, hắn nhất định sẽ rút kinh nghiệm từ cái giáo huấn này, chiến đấu sau này sẽ có cái nhìn đại cục hơn.
Chỉ cần hắn có thể bình yên thoát khỏi tình huống nguy ngập này...
Lúc Bộ Tranh phát hiện Phương Tri Tín, khi đó, kỳ thật đã có chút chậm, nhưng cho dù chậm, cũng không thể nói không làm cái gì, chịu trận chờ chết.
Hiện tại Bộ Tranh có thể làm một việc, đó là giảm bớt thương tổn đối phương có thể gây ra, giảm bớt thương hại đối với bản thân, càng thấp càng tốt.
Quyền đầu của Phương Tri Tín đã sắp đánh trúng, mà quyền kình của hắn đã chạm vào Bộ Tranh, Bộ Tranh cũng có thể cảm giác được loại đau đớn này, bất quá, vào lúc này hắn không quan tâm đến, mà nỗ lực chuyển dời vị trí, dời lộ tuyến công kích của Phương Tri Tín ít nhất không thể để cho quyền đầu của hắn đánh trúng.
Trong lúc này không thể có chút do dự và chần chừ nào, khoảng cách giữa quyền kình và quyền đầu rất rất ngắn, hiện tại Bộ Tranh cũng đã bị quyền kình đánh trúng, điều này thuyết minh quyền đầu sẽ đến ngay sau một giây, với chút thời gian ít ỏi đó, hắn không thể do dự và chần chừ.
Do đó, Bộ Tranh miễn cưỡng chuyển dời vị trí, tránh được quyền đầu của Phương Tri Tín, tránh được công kích mạnh nhất, nhưng hắn cũng bị quyền kình làm bị thương.
Tuy vết thương này chưa đến mức khiến Bộ Tranh chết đi, cũng không làm cho Bộ Tranh không thể hành động, nhưng tạo cho Bộ Tranh một chút trói buộc, tốc độ của hắn cũng chậm đi, điều này khiến cho ưu thế có thể tránh né Phương Tri Tín của hắn không còn.
"Chịu chết đi!"
Mặc dù Phương Tri Tín kinh ngạc Bộ Tranh còn có thể né tránh công kích, nhưng cũng không bởi vậy buông bỏ công kích, lập tức triển khiên công kích tiếp theo với Bộ Tranh, mà rất nhanh, hắn liền phát hiện thân pháp Bộ Tranh không còn nhanh nhẹn như trước đó nữa, xuất hiện rõ ràng ngay trước mắt, cảm giác không cách nào chạm tới đã biến mất, hiện tại đã có thể chạm đến.
Từng quyền từng quyền của Phương Tri Tín đánh về phía Bộ Tranh, hiện tại Bộ Tranh đáng khốn khổ chống đỡ.
"Bộ Tranh, buông tha đi!" Bộ Vân Y ở một bên kêu lên, chứng kiến Bộ Tranh như vậy, nàng rất lo lắng, sợ hãi quyền đầu của Phương Tri Tín đánh trúng Bộ Tranh.
"Tiểu tử, nhận thua đi, ngươi đã rất giỏi rồi." Phương Tình cũng hô theo.
"Nhận thua, không, ta không thể." Bộ Tranh cự tuyệt, cắn răng, tiếp tục chống đỡ.
Đây là không chịu thua sao? Không muốn quỳ xuống nhận sai sao?
Việc này, đáng được kính nể.
Trong lòng chúng nhân không khỏi sinh ra cảm giác kính nể với Bộ Tranh...
Chẳng qua là, Bộ Tranh thật sự vì điều này sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.