Hiện tại, Tú Anh rất được xem trọng ở Yên Vân sơn trang. Tuy đến thời điểm này vẫn còn ba bốn người có thể thi đấu, chuyện họ đi tiếp đã nằm trong dự đoán của mọi người, nhưng chỉ có Tú Anh là một ẩn số bất ngờ chưa được dự báo. Phần lớn mọi người đều suy đoán rằng Tú Anh đã chiếm được kỳ ngộ nào đó cho nên thực lực đột nhiên tăng cao, bọn họ còn tra ra được, thời điểm nàng còn ở Yên Vân sơn trang thì chỉ là một đệ tử rất bình thường, không phải thấp kém nhất nhưng cũng không phải là giỏi nhất. Nhưng bây giờ nàng lại ở trên tầng cao nhất của Yên Vân sơn trang, tại sao có thể như thế được? Thời điểm nàng ở Luyện Đan Phong thì hầu như không ai tra được gì, vì nơi đó chỉ có nàng và Bộ Tranh. Mặc dù biết nàng ở đó nhưng mọi người không thể biết nàng đã trải qua những chuyện thế nào Về phần Luyện Đan phong có phải chính là nguyên nhận làm cho Tú Anh thay đổi hay không, điều đầu tiên mọi người nghĩ đến lại là… môn phái chúng ta có Luyện Đan phong sao? Nó ở chỗ nào vậy? Sau cùng, mọi người đã tìm được tất cả tư liệu về Luyện Đan phong và liền ngay lập tức phủ định đây chính là nguyên nhân làm cho thực lực của Tú Anh tăng cao, vì ở trên Luyện Đan phong chỉ có một mình Bộ Tranh, hắn làm sao có khả năng làm cho Tú Anh thay đổi lớn đến như vậy được. Đương nhiên, tên của Bộ Tranh cũng không có một ai biết, cũng không có một ai để ý đến, bọn hắn chỉ biết bây giờ quản lý Luyện Đan phong chính là một tên tạp dịch đệ tử, mỗi tháng phải nộp cho môn phái số lượng đan dược nhất định, những người từng ở trên Luyện Đan phong ai cũng chỉ biết luyện trụ cột đan dược, muốn luyện được những đan dược này thì chẳng có chút khó khăn nào cả. Vì thế, mọi người liền quay trở về với suy đoán là Tú Anh đã chiếm được kỳ ngộ nào đó, nhưng không muốn cho mọi người biết nên đã đi tìm người đồng hương Bộ Tranh này để mượn chỗ tu luyện, cũng rất may mắn Luyện Đan phong là một nơi rất yên tĩnh. Đây chính là lý do mà mọi người tin tưởng nhất! Thật ra cho bọn hắn tìm thì cũng không tìm ra được manh mối gì, Tụ Linh trận đã sớm được Bộ Tranh giấu đi, mọi dấu vết của trận pháp đều đã được hắn xử lí kỹ càng, chỉ còn lại những hình vẽ trong phòng của Tú Anh, khi muốn sử dụng còn phải đóng hết tất cả cửa sổ lại nếu không thì trận pháp không thể khởi động được. Chẳng phải là Bộ Tranh muốn giấu giếm cái gì, chỉ là căn phòng quá nhỏ, hắn phải dùng vách tường để lấp vào khoảng trống, lúc đầu ý định của hắn là để cho Tú Anh ở bên ngoài hấp thu, nhưng ngẫm lại không thể để cho nàng qua đêm ở ngoài trời được cho nên đành phải khắc trận pháp bên trong căn phòng. Mặc dù có thể vì bị người mở cửa sổ làm cho trận pháp bị gián đoạn, nhưng Tụ Linh trận cũng không như những trận pháp nguy hiểm khác, chỉ cần để ý một chút là được rồi, hắn cũng sẽ nói với Tú Anh, dù sao trận pháp trong phòng phát huy được hiệu quả như vậy đã là rất tốt rồi. Tiếp theo chính là tài liệu dùng để luyện chế đan dược - Lam Hổ Phách, đan dược đã sớm bị bọn hắn ăn sạch sẽ, mỗi người 5 khỏa, nửa tháng một khỏa, chưa đến hai tháng đã không còn, hiện tại mọi người đều đang sử dụng Luyện Khí đan. Tú Anh thật ra rất muốn sử dụng tiếp loại đan dược này, nhưng vấn đề là không có tài liệu để cho Bộ Tranh luyện chế, Lam Hổ Phách hiện tại vẫn chưa tìm ra được cho nên phải đi nghiên cứu những loại đan dược khác, mà bây giờ muốn ăn cũng không có, đành phải sử dụng Luyện Khí đan, ngay cả Bồi Nguyên đan cũng đừng nghĩ tới, chứ đừng nói là những loại khác. Đơn giản mà nói, hiện tại không có ai tìm ra được manh mối gì trên Luyện Đan phong, ít nhất là nhìn ở bên ngoài thì sẽ tìm không ra, còn muốn đi sâu vào để tìm hiểu thì cũng có thể đấy, nhưng không có một ai làm như vậy, bây giờ trước mắt là còn chưa có. Trở lại chuyện chính, trận thi đấu cuối cùng để Tú Anh tiến vào TOP 100 chuẩn bị bắt đầu, trận này không được tổ chức vào ngày thi đấu thứ ba, chính là vì muốn cho người thi đấu có thời gian chuẩn bị để đạt được trạng thái tinh thần và cơ thể ở mức tốt nhất, phát huy được những tất cả những gì mình có. Lúc chiến đấu chuẩn bị bắt đầu, Tú Anh đảo mắt một vòng dưới đài để tìm Bộ Tranh, nhưng không tìm ra được bóng dáng của hắn, nên nàng cũng bỏ qua, tập trung tinh thần cho trận đấu trước mắt. Đối thủ của nàng lại là… "Liễu sư tỷ?" Tú Anh nhìn thấy người đang bước lên đài thì rất kinh ngạc, thì ra chính là Liễu sư muội, đương nhiên, Tú Anh phải gọi nàng một tiếng sư tỷ vì nàng đã nhập môn được ba năm, không phải là tân sinh như Tú Anh, thời gian nàng tích lũy thực lực tương đối dài nên cũng được tính là một đối thủ rất mạnh. Tú Anh không nghĩ tới đối thủ của mình lại là nàng, đây thật đúng là oan gia ngõ hẹp, nhưng người không tưởng được với thống khổ nhất lại chính là trưởng lão của Yên Vân sơn trang, cho dù ai là người thắng cuộc đi nữa, thì môn hạ của hắn lại thiếu đi một người trở thành nội môn đệ tử, Vào thời điểm rút thăm, muốn tránh cho người của mình gặp nhau là chuyện không thể nào, một sơn trang bồi dưỡng ngoại môn đệ tử thì cũng đã có hơn ngàn người, cho dù gạt bỏ hết chỉ còn một trăm tên, thì cũng là mười người cùng cạnh tranh với nhau. Lúc ấy, trưởng lão của Yên Vân sơn trang chỉ là đem những đệ tử mạnh nhất của mình chia ra những tổ khác nhau, ai ngờ được giữa đường lại xuất hiện Tú Anh, sớm biết như thế, hắn đã đem Tú Anh chuyển qua tổ khác để bảo toàn lực lượng. Đối với tình huống bây giờ thì hắn cũng đã đoán trước được, cho nên đã không còn lo buồn như trước nữa. Trước lúc thi đấu, khi hai người chưa rõ đối thủ của mình là ai, thì người của Yên Vân sơn trang đã sớm biết, đã sớm mở ra chỗ cá cược, cho nên người đến xem cũng rất nhiều. Tú Anh không ở trong Yên Vân sơn trang nên không biết chuyện này, mà nàng cũng không biết được tên đầy đủ của vị Liễu sư tỷ này, cho nên khi đọc tên của song phương, nàng cũng không nhận ra, mà hiện tại nàng đã biết. Liễu Tâm Nghiên chính là tên đầy đủ của nàng, mà bây giờ chuyện này cũng không còn quan trọng nữa rồi, cho dù lần này Tú Anh có thắng hay thua thì mối quan hệ của hai người cũng không thể hòa hoãn được nữa. Tú Anh thắng, thì không cần phải nói, chắc chắn là đối phương sẽ hận chết nàng, còn nếu nàng thua thì cũng sẽ rất khó chịu, nàng cũng là một nữ nhân, cũng sẽ ghi hận. “Không nghĩ tới lại gặp được ngươi ở đây, lúc trước thật đúng là khinh thường ngươi rồi.” Liễu Tâm Nghiên ngẩng cao đầu, nàng vẫn khinh thường, không xem Tú Anh là đối thủ của mình, mặc dù Tú Anh rất mạnh. Tú Anh một đường xông thẳng, không gặp phải đối thủ mạnh, nếu so với Liễu Tâm Nghiên thì bọn họ đúng là rất yếu, cho nên nàng vẫn không xem trọng Tú Anh. “Ta cũng không tưởng được là mình có thể đi tới được nơi đây, hơn nữa, lúc trước đúng là ngươi đã xem thường ta.” Tú Anh thành thật nói, nàng không muốn đôi co với Liễu Tâm Nghiên, chẳng qua chỉ là nói ra sự thật. “Được lắm, chiến thắng được mấy tên yếu đuối thì đã coi mình là vô địch thiên hạ rồi, đã thế ta sẽ cho ngươi biết, núi cao còn có núi cao hơn, gặp ta tính là ngươi không may.” Liễu Tâm Nghiên rút kiểm chỉ hướng về Tú Anh. “Mời chỉ giáo!” Tú Anh vẫn như thường ngày, hành lễ xong, sau đó rút kiểm chuẩn bị ứng chiến. Đại chiến ngay gặp lập tức diễn ra, Liễu Tâm Nghiên lao về phía trước, đánh ra một chiêu trụ cột kiếm thức vô cùng hung mãnh, khí thế như muốn chém Tú Anh ra làm đôi, đủ nhanh, đủ chuẩn, đủ hung ác được nàng phát huy rất hoàn mỹ. Điều này làm cho một số người xem phải nhíu mày, không cần vừa mới bắt đầu lại ra tay hung ác đến như vậy chứ, hai bên không có thâm cừu đại hận gì, chỉ là đồng môn tỷ thí với nhau thôi mà. Tuy nhiên đây chỉ là ý nghĩ của một ít người, còn những người khác thì cho rằng đây là điều bình thường, đã là chiến đấu thì phải dùng toàn lực để ứng phó, không thể lưu tình. Tú Anh một kiếm chém ngang để ngăn cản, sau đó xoay người, cùng Liễu Tâm Nghiên thay đổi vị trí, hoàn toàn phá giải một chiêu hung mãnh này, tuy rằng mọi người đều biết đây chỉ là mới là bắt đầu, trò hay còn ở phía sau, nhưng vẫn không có ít người phát ra âm thanh ủng hộ.