Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Chương 674: Có bạn trai




Liễu Đông ngượng ngùng lắc đầu: “Không có, hỏi chơi thôi. Nếu phóng viên không có tương lai, tôi vẫn có thể chuyển nghề được mà, đúng không? Haha, phải rồi chị Nguyệt, tạm thời Long Bân không có ở đây, có phải tôi sẽ được về lại nhóm của chị không?”
Kỷ Hi Nguyệt nhún nhún vai: “Chắc vậy. Bây giờ tôi chỉ có một mình, có lẽ sếp sẽ bố trí thêm nhân viên. Để tôi nói với anh ấy là để cậu tiếp tục làm việc nhóm với tôi, cả anh Béo nữa.”
Mắt Liễu Đông liền sáng lên, háo hừng nói: “Thật à? Thế thì tốt quá.”
Trần Manh Manh thấy ánh mắt khi Liễu Đông nhìn Kỷ Hi Nguyệt tràn đầy sự ngưỡng mộ và yêu thích, trong lòng thầm nghĩ lẽ nào Liễu Đông thích Kỷ Hi Nguyệt ư?
Nhưng Tiểu Nguyệt tuyệt đối sẽ không thích Liễu Đông, vậy há chẳng phải Liễu Đông sẽ chịu tổn thương một lần nữa sao?
Trong lòng Trần Manh Manh có chút khó chịu, chốc sau cô ấy hỏi: “Tiểu Nguyệt, cậu có bạn trai chưa?”
Kỷ Hi Nguyệt và Liễu Đông đều nghệt ra. Liễu Đông bật cười: “Manh Manh, chị ấy là Kỷ đại tiểu thư, chắc chắn là có rất nhiều người theo đuổi rồi.”
Kỷ Hi Nguyệt cười khan: “Khụ khụ, cũng đang có một người, chỉ là vẫn chưa xác định mối quan hệ, đợi sau này chắc chắn rồi sẽ giới thiệu cho mọi người làm quen.”
Liễu Đông sửng sốt. Cậu không ngờ Kỷ Hi Nguyệt thật sự đã có bạn trai.
Trần Manh Manh ngược lại rất vui mừng: “Thật à? Ai, là ai? Mình quen không? Cậu ấy à, im ỉm có bạn trai mà không nói cho mình biết, còn xem mình là bạn thân nữa không đấy?”
Kỷ Hi Nguyệt cười khan đáp: “Chưa đâu vào đâu cả mà? Đợi chắc chắn rồi mình sẽ thông báo cho cậu đầu tiên.”
“Thật à? Thế đối phương có đẹp trai không? Giàu có không? Aiya, đừng nói là Tiền Giang Thành chứ?” Trần Manh Manh đột nhiên nghĩ tới.
Kỷ Hi Nguyệt đảo mắt xem thường: “Làm sao có thể, tên đó là dạng công tử phong lưu đấy biết không! Mình thèm vào!”
“Được rồi được rồi, vậy cậu nói đi, mình tò mò lắm rồi.” Trần Manh Manh không chú ý đến Liễu Đông, vì quả thực tin tức này quá sức chấn động, với tư cách là bạn thân, đương nhiên cô ấy vô cùng tò mò.
Liễu Đông yên lặng uống canh, trong đầu lúc này khá là hỗn loạn. Với Kỷ Hi Nguyệt, cậu vẫn luôn ái mộ, nhưng với Vương Nguyệt thì đó là sự tán thưởng, chỉ là cậu vẫn đang đợi đến lúc thân thiết hơn mới theo đuổi, nhưng thực ra trong thâm tâm của cậu vẫn đang lấn cấn về ngoại hình của Vương Nguyệt, cậu không biết là mình có thể tiếp nhận được không.
Nào ngờ chưa kịp vượt qua cửa ải này thì lại phát hiện ra Vương Nguyệt thực chất là Kỷ Hi Nguyệt. Cái gì mà xấu xí lập dị chứ? Là cậu mắt chó mù màu thì có. Hóa ra cô lại là thiên kim đại tiểu thư xinh đẹp có gia thế cực khủng.
Như vậy xem ra cậu với cô không phải là khác nhau một chút, mà phải là khác xa một trời một vực. Sao cậu dám trèo cao nổi đây. Có điều, sau khi biết Vương Nguyệt là Kỷ Hi Nguyệt, sự ái mộ đối với cô lại càng nhiều hơn.
Song cậu lại không có dũng khí để theo đuổi vị thiên kim đại tiểu thư này, môn không đăng, hộ không đối, cậu chẳng khác gì kẻ điên mơ mộng.
Nhưng nghe thấy cô có bạn trai, trong lòng vẫn có chút khó chịu.
Kỷ Hi Nguyệt cười cười nói: “Manh Manh, cậu đừng tò mò về mình nữa. Cậu cũng không còn nhỏ nữa, kiếm bạn trai là được rồi đấy.”
Trần Manh Manh lập tức dẩu môi: “Hứ, cậu mà cứ thần thần bí bí như vậy, mình có bạn trai cũng không nói cho cậu biết đâu.”
“Manh Manh, cô cũng có bạn trai rồi à?” Liễu Đông kinh ngạc.
Trần Manh Manh vội vàng nói: “Đâu có, chưa có. Làm sao có thể. Ý tôi là Tiểu Nguyệt không xem tôi là bạn bè ấy mà.”
“Sau này cô thành minh tinh rồi, chắc chắn sẽ có cả tá đàn ông theo đuổi.” Liễu Đông đáp.
“Không có đâu. Mà cho dù có người theo đuổi thì cũng phải có tình cảm với nhau, như vậy mới dễ nói chuyện được. Tiểu Nguyệt, cậu nói đúng không?” Mặt Trần Manh Manh có chút nóng lên, ngượng ngùng nhìn Liễu Đông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.